[Feeling] Love letter
Love letter
Đám mây số 2 đã nghĩ đến đám mây số 1, khi thấy hai chữ trên. Tuy rằng bây giờ đám mây số 1 đang ở một chân trời nào đó, còn đám mây số 2 hình như đã tan ra tơi bời, tuy rằng giữa hai đám mây bây giờ chỉ còn là có chung ba chữ “đám mây số”, đại khái, “không liên quan nhau”, không khác là mấy, thì hình như vẫn còn cái gọi là tưởng-niệm.
“Rất nhiều chuyện ngày trước không để ý đều chậm rãi nhớ lại, càng chờ đợi càng không thể chịu nổi, tâm càng lúc càng trống vắng.
Lan Uyên nói, loại cảm xúc này gọi là tưởng niệm.”
Nếu bạn còn chưa biết tưởng-niệm là gì. Đấy, là những dòng từ một Công Tử xa xôi phía bắc.
Nên, trong khi vẫn đang tơi bời mà biến tan, thì đám mây số 2 bắt đầu tưởng niệm, như một cách để tan chậm một chút, để còn ngắm ở phía trên mình. Là trời vẫn đương xanh.
1. những con đường
Đám mây số 1 và đám mây số hai thường cùng nhau đi qua những con đường. Những dải lụa đã trầy xước, đã xấu xí, dù đã được chắp vá nhiều lần.
Một con đường nằm gần ngoại thành, rất rộng, không có cây cao, lại có rất nhiều vạch trắng giảm tốc.
Một con đường len lỏi vào bụng đô thành, trên đường nhiều bụi bay, bám vào đám mây số 1. Đám mây số 1 mới khụ khụ ca cẩm rằng thành thị là đây...
Đường quanh co quanh co quanh co…
Một con đường có nhiều cây, xanh đến biếc xuống cả mặt đường.
Đám mây số 1 thích a, định sà xuống. Nhưng làm sao a, mây thì chỉ trôi ngang mà thôi.
Đại khái, nói chung, tóm lại… à thì đám mây số 2 mỗi ngày mỗi ngày đều lềnh bềnh trôi a trôi. Qua những con đường quen đến mòn mỏi rồi, vẫn có khi vì hai chữ tưởng niệm mà mênh mông.
Đại khái là, tưởng-niệm là một cảm giác rất đẹp, nhưng không hề tốt, không hề tốt đâu.
2. dấu
Khi xưa, à, là hồi xưa xưa mà không biết là khi xưa nào, đám mây số 1 nói rằng đám mây đằng kia, đằng hoàng hôn buông rơi kia kia kìa, có những vệt màu đỏ cam, rực rỡ quá. Mới nói một lúc nào đó cũng sẽ tự mình rực rỡ như vậy.
Chính là, đám mây số 2 cuối cùng đã một lần thấy đám mây số 1 rực rỡ, một dấu vết đẹp đẽ, nhưng khi thấy được thì đám mây số 2 phải ở cách một nơi thật xa để trông. À, thì, mặt trời phía sau lưng kia. Vệt màu rực rỡ đó là của mặt trời.
Khi đang trôi nổi bềnh bồng, ngày dài lắm, mà cũng lại ngắn đến hoang mang. Đám mây số 2 thoáng thấy một người nữ trên tay có một dấu xăm. Dấu xăm. Không thô mà dịu dàng, một chút ẩn nhẫn, trôi vụt qua.
Đám mây số 2 hình như đã quen với nhìn những thứ đẹp đẽ, rực rỡ, nằm ở một nơi rất xa, rất cao. Mây a, thì hoàn toàn tự tại, mà ngắm nhìn, mà tán thưởng, mà thương yêu, mà nhớ tiếc, mà tưởng niệm.
2010.12.03/
what do You Want from Me*
Người đó đã nói, tôi không cần.
Trên bệ cửa sổ có một con búp bê bằng gỗ. Nó được sản xuất ngày 12 tháng 01 năm 198X. Một loại búp bê lỗi thời. Cửa sổ hay mở khi trời mưa. Mưa mùa hạ thường mang theo sầu muộn, làm người ta hay tức cảnh sinh tình. Mưa mùa hạ làm người ta muốn lãng mạn đi rong, rồi khi về nằm trên giường co ro nhung nhớ. Búp bê gỗ xem phim truyền hình Hàn Quốc, xem boys love của Nhật, xem đam mỹ của Trung, còn xem cả tình yêu ngang trái của Việt Nam. Kiến thức yêu đương của búp bê thực phong phú. Trời mưa, người ta nằm nhà nhắn tin rồi cười ngu ngốc. Búp bê cũng cười ngu ngốc theo. Bởi búp bê đương thời yêu.
Người ta của búp bê là một cánh chuồn gầy nhỏ. Trước cơn mưa dài nàng sẽ sà sà trên đầu ngọn cỏ, đôi cánh nhấp nhấp điểm nhẹ, duyên dáng đáng yêu. Nắng xanh, nàng chuồn vời vời ở trên cao ngất, búp bê chẳng ngước đầu lên được, buồn bực gọi thầm, ê, ê… xuống đây chơi… Nàng cười giễu cợt búp bê, đồ đầu gỗ. Búp bê u u buồn buồn cả mấy hôm, rồi một ngày gặp nàng đang la đà ngang mắt, mới hỏi, đầu gỗ thì không yêu à. Nàng chuồn ê a bảo, đầu gỗ thì chẳng nên yêu ai ngoài đầu gỗ. Búp bê gọi, không, tôi không yêu tôi được, nên hãy yêu tôi đi. Nàng chuồn cười ngất, rồi bay đi giữa tiếng gọi của búp bê.
Mưa rồi nắng rồi mưa rồi lại nắng. Người ta thôi nhắn tin, người ta thôi cười ngu ngốc, người ta chỉ chờ trông. Vẻ mặt càng ngu ngốc hơn hồi xưa. Búp bê dầm mưa dãi nắng rồi, búp bê nổi mốc. Mấy đốm trắng có lông bám trên thớ gỗ. Búp bê bệnh rồi, đây là bệnh nan y của búp bê giống như trong phim Hàn Quốc. Búp bê sẽ dằn vặt đau đớn mà chết trong bình thản như anh seme trong boys love Nhật, sẽ có bad ending như trong đam mỹ Trung, và có lời thoại sến súa chia ly từ tạ như trong tình yêu Việt.
Một ngày thu xanh, nàng chuồn đến thăm búp bê. Nàng vỗ đôi cánh đã rách bươm bên khung cửa sổ. Có con chuồn chuồn nào đó dại miệng nói với nàng rằng búp bê sắp chết cần nàng ở bên để diễn cho hết vở bi kịch cuộc đời. Và nàng đến, với thương đau trên mình.
Búp bê nói, baby you’re beautiful.
Nàng nhìn búp bê, đôi mắt chuồn to tròn vô cảm, nói, bớt giỡn đi.
Búp bê lại nói, tôi có thể cho em đôi tay này, em có lấy không?
Nàng chuồn liếc đôi bàn tay đã đầy mốc trắng, mới tế nhị lắc nhẹ đầu.
Búp bê lại nói, tôi có thể cho em trái tim này, em có lấy không?
Nàng chuồn lắc đầu, nói, tôi không cần.
Búp bê im lặng, sau đó nói, vậy em bay đi đi.
Nàng chuồn phạch phạch cánh bay đi. Búp bê nhìn theo dáng nhấp nhô khó khăn của nàng, lắng nghe tiếng đập cánh ràn rạt của nàng trong không khí. Nàng bay thật là thấp, hình như trời lại sắp mưa.
Người ta đã cất tình kia vào Hồi Ức, bước đến bên bệ cửa sổ, lau mốc cho búp bê, rồi đem búp bê ném vào thùng rác.
./
* nghe Adam Lambert khi ngoáy phím.
mình muốn viết nhạc, nhưng mình không có học nhạc, chỉ có thể viết mấy dòng vớ vẩn để dành.
và cũng như những thứ mình luôn viết, lyric mình cũng muốn vì TonHyuk mà viết :") và hy vọng một ngày nào đó biến chúng thành lyric Hàn và gửi đến cho Cậu...
dưới đây là
Tình Ca số Một ^^~ 
08/04/11
Cậu nói rằng ngày mai trời sẽ không mưa
Chúng ta có thể không làm việc một ngày, cùng nhau đi dạo bên bờ sông Hàn
Cậu nói buổi chiều gió ở sông Hàn rất dễ chịu, cậu muốn cùng người cậu yêu nắm tay nhau
Hai người sẽ ăn loại kem cậu thích vào mùa hè, sẽ quấn cùng một chiếc khăn đỏ vào mùa đông
Đó là mong muốn khi cậu mười tám tuổi.
Bây giờ chúng ta hai mươi sáu tuổi.
Chúng ta sống bên cạnh nhau
Như thể là người yêu
Nhưng chúng ta luôn ngồi bên bờ sông Hàn mà không nắm tay nhau
Món kem mang vị ngọt đến gắt gỏng, và tan đi trong vội vã
Khăn đỏ không đủ dài để nối được khoảng cách giữa hai chúng ta.
Cậu hỏi rằng chúng ta có sai hay không
Chúng ta chỉ yêu nhau mà thôi
Tôi giấu câu trả lời vào im lặng
Tôi muốn ôm cậu vào lòng và mãi không buông ra
Thế giới chúng ta sống thật rộng lớn
Còn tình yêu của chúng ta thật nhỏ bé
Nó tựa như một tiếng hét đau lòng bị dìm sâu giữa hàng vạn tạp âm
Chẳng ai đoái hoài…
Seung Ho của tôi, em đừng khóc
Chúng ta chẳng hề sai
Chúng ta không sai.
Cho nên ngày mai này khi cả thế giới đều từ bỏ chúng ta
Em hãy tin rằng tôi vẫn muốn nắm tay em
Chúng ta sẽ sống hết cuộc đời ngắn ngủi
Và theo đuổi thứ hạnh phúc bị nói là viễn vông này.

08/04/11
Cậu nói rằng ngày mai trời sẽ không mưa
Chúng ta có thể không làm việc một ngày, cùng nhau đi dạo bên bờ sông Hàn
Cậu nói buổi chiều gió ở sông Hàn rất dễ chịu, cậu muốn cùng người cậu yêu nắm tay nhau
Hai người sẽ ăn loại kem cậu thích vào mùa hè, sẽ quấn cùng một chiếc khăn đỏ vào mùa đông
Đó là mong muốn khi cậu mười tám tuổi.
Bây giờ chúng ta hai mươi sáu tuổi.
Chúng ta sống bên cạnh nhau
Như thể là người yêu
Nhưng chúng ta luôn ngồi bên bờ sông Hàn mà không nắm tay nhau
Món kem mang vị ngọt đến gắt gỏng, và tan đi trong vội vã
Khăn đỏ không đủ dài để nối được khoảng cách giữa hai chúng ta.
Cậu hỏi rằng chúng ta có sai hay không
Chúng ta chỉ yêu nhau mà thôi
Tôi giấu câu trả lời vào im lặng
Tôi muốn ôm cậu vào lòng và mãi không buông ra
Thế giới chúng ta sống thật rộng lớn
Còn tình yêu của chúng ta thật nhỏ bé
Nó tựa như một tiếng hét đau lòng bị dìm sâu giữa hàng vạn tạp âm
Chẳng ai đoái hoài…
Seung Ho của tôi, em đừng khóc
Chúng ta chẳng hề sai
Chúng ta không sai.
Cho nên ngày mai này khi cả thế giới đều từ bỏ chúng ta
Em hãy tin rằng tôi vẫn muốn nắm tay em
Chúng ta sẽ sống hết cuộc đời ngắn ngủi
Và theo đuổi thứ hạnh phúc bị nói là viễn vông này.
~ * ~
"Mãi Mãi" tựa như một lời nói dối ngọt ngào, dù thế nào vẫn khiến mình muốn chìm đắm.
Even though I'm not in your heart...
Đấy là một câu tôi thích hát, và Q. luôn chê cười giọng hát rống rít rỉ rả của tôi.
Thế nhưng, cất câu ấy bằng giọng mình, có thể đổ ra trong nó được độ buồn như ý muốn. Không tốt sao.
Tôi nói với Q., tôi muốn xem boyslove quá, loại phim trầm, sâu, và có não một tí.
Loại như yêu thương đã luôn yên nằm ở đó, nhưng người ta chẳng bao giờ nhìn thấy được. Liếc mắt một cái thôi, là rõ ràng từng mảnh khắc sâu trong đáy mắt người... Nhưng chẳng có ai trông thấy hết.
Tôi bị thương những tình lặng lẽ. Nhưng thương chỉ để thương mà thôi.
Hoặc là một bộ phim nhiều ánh sáng. Poster phim in hình hai người con trai mặc sơ mi trắng vào ngày hè. Một người vươn mình trên ban công, một người ngẩng đầu tươi cười rạng rỡ. Chỉ vậy thôi, mình hãy gặp lại nhau trong ngày hạ, mình hãy nói "Chúng ta làm lại từ đầu..."
Dù rằng nắng mùa hạ rất chói rạng, và "từ đầu" không phải một cái phẩy tay dễ dàng như lời nói
một khi lòng người ta cũng đã rách nát ra rồi.
.
Đấy là một tình yêu đã trở nên mòn vẹt.
Khi anh ngồi vào bàn làm việc bên cửa sổ, đột nhiên thấy nó trở nên trống trải vô cùng. Bình thường vẫn là em vứt bừa bút dùng xong, giấy trắng nguệch ngoạc trải đầy trên bàn, rơi xuống cả sàn nhà.
Khi anh ngồi ở sofa vừa ăn cơm trong tô lớn vừa xem chương trình yêu thích, đột nhiên thấy âm thanh của TV phát ra quá chói tai. Không có tiếng lầm bầm của em, không có em nằm dài trên ghế gác chân, quấy phá anh khi anh đang tập trung xem.
Khi anh nằm ngủ, nửa đêm anh vừa nhìn trần nhà, vách tường nham nhở vì bị xé hết giấy dán tường, tay anh quơ vô thức, không chạm phải vật gì khác ngoài cái chăn lạnh tanh.
Anh không biết nên gọi những cảm giác khi đó là gì. Có lẽ là trống vắng. Có lẽ là đơn côi. Có lẽ là nhớ. Có lẽ là ... mất mát ?
Chỉ là em đi rồi, chỉ là mình không phải người yêu của nhau nữa, chỉ là dù không có em anh vẫn sống được tốt lắm, chỉ là, anh thấy mình mỗi ngày đều mòn đi một ít.
Just let it go let it go let it go ...
anh đã lặp lại lời này lần thứ bao nhiêu rồi, em có biết không. Chắc là em không biết, không biết.
.
just let it go ...
By Hanie
.....
[Feeling] Nhạc hết người đi
Tôi giấu đi nước mắt và giả vờ cười trước mắt mọi người
Chỉ có em mới biết tâm tôi đau vì điều gì
Nhưng cho đến phút cuối cùng, tất cả những điều em làm, chỉ là im lặng nhìn một tôi như thế.
Ngay cả em cũng không hiểu được nổi đau này sâu sắc đến thế nào
Trái tim tôi như một tấm gương đã vỡ ra hàng ngàn mảnh
Tôi muốn nắm lấy tay em, nhưng lại không đủ dũng cảm
Nỗi đau này tôi vĩnh viễn không thể nào vượt qua
Tôi phải làm gì với trái tim đã tan vỡ này đây
Im lặng và nhặt lại những mảnh vỡ
Em đã không cần đến, thì tôi còn cần làm gì
Hãy để tôi vứt bỏ tình yêu này đi
Tôi có thể vì em mà vứt bỏ tất cả mọi thứ,
Ngay cả tâm này cũng không cần
Nếu quá khứ kia là vết thương, thì tôi sẽ giả vờ rằng mình đã quên.
Chỉ cần lòng em có thể thanh thản.
Em vĩnh viễn không biết được tình này sâu đậm đến mức nào,
Tôi không muốn phải rơi nước mắt trước mặt em
Vì vậy tôi gạt chúng đi, và giả vờ rằng mình mạnh mẽ
Để em có thể an lòng khi bước đi
Tôi thật lòng không muốn để em ra đi,
Nhưng tôi có thể làm điều gì đây
Nỗi đau kia quá sâu sắc
Ở cạnh nhau chỉ thêm tổn thương.
Vậy hãy để tôi là kẻ buông tay em.
Đôi mắt tôi trước giờ chỉ chứa đựng hình bóng một mình em
Giờ em đi rồi, lòng này trống rỗng
Tôi đã yêu thương em như thế
Để nhận được kết thúc ngày hôm nay.
Tôi không sao đâu, chỉ là lời dối trá.
Tôi phải làm gì với linh hồn đã vỡ này đây
Khi sự mạnh mẽ kia chỉ là giả vờ
Tôi cố gắng cười thật tươi, chỉ để che giấu nỗi đau của mình
Chỉ để em nhẹ lòng nhìn một tôi khi không có em.
Tôi phải làm sao sống trong một thế giới không có em
Khi ngày qua ngày chỉ là sự lập lại vô nghĩa
Với cuộc sống ngắn ngủi này, nỗi nhớ thật quá chênh vênh.
Chỉ đơn giản là hai con người đã bước trên hai đoạn đường khác nhau.
Trái tim tôi như một tấm gương đã vỡ ra hàng ngàn mảnh
Tôi muốn nắm lấy tay em, nhưng lại không đủ dũng cảm
Nỗi đau này tôi vĩnh viễn không thể nào vượt qua
Ngay cả tâm này cũng không cần
Nếu quá khứ kia là vết thương, thì tôi sẽ giả vờ rằng mình đã quên.
Chỉ cần lòng em có thể thanh thản.
Nhưng tôi có thể làm điều gì đây
Nỗi đau kia quá sâu sắc
Ở cạnh nhau chỉ thêm tổn thương.
Vậy hãy để tôi là kẻ buông tay em.
Khi sự mạnh mẽ kia chỉ là giả vờ
Tôi cố gắng cười thật tươi, chỉ để che giấu nỗi đau của mình
Chỉ để em nhẹ lòng nhìn một tôi khi không có em.
BY HYUKIE_HOYA
.....
[Feeling] Cuộc sống lăn tăn của hai chú Cá trong chậu thủy tinh tôi ~
cuộc sống lăn tăn của hai chú Cá trong chậu thủy tinh tôi ~
2.
tưởng tượng đi,
rằng ta thuộc về hai thế giới...
tình - ca

khi người đó đứng trong ánh sáng và những tiếng la hét cuồng nhiệt giữa biển người,
cậu đang một mình đi dưới màn đêm yên ở một góc phố bé mọn trong thành phố.
khi người đó ngủ những giấc chập chờn không phân rõ đêm ngày,
cậu đang đều đặn đi đến công ty, lặng lẽ về nhà, ngủ những giấc đúng giờ.
khi người đó dùng nụ cười ngây thơ của mình khiến bao nhiêu người thấy ấm áp,
cậu đang dùng nụ cười của mình làm hài lòng đồng nghiệp, khách hàng, cấp trên.
khi người đó ăn ở nhà hàng Nhật với những món không quen miệng nhưng vẫn phải mỉm cười gật đầu khen vị ngon,
cậu đang ngồi một quán rượu bên đường, uống soju và nhấm một mình.
khi người đó đã quen với sự cô đơn trong ánh sáng rực rỡ,
cậu cũng vừa kịp nhận ra mình muốn nắm một tay xa lạ nào đó biết bao nhiêu.
3.

"... thì ra thời gian trôi qua mỗi ngày,
là chờ đợi ngày anh và em gặp nhau."
By Mayfly.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét