Thứ Hai, 6 tháng 5, 2013

[Oneshot][WonHyuk][PG] Don't Cry!!!

[Oneshot][WonHyuk][PG] Don't Cry!!!

Author: Lơ Còi.
Genres: Shortfic, romance (sến)…
Pairing: WonHyuk.
Status: End.
Warn: Shounen ai.
Disclaimer: H.O.T k phải của Lơ nhưng trong fic họ là của Lơ.

Don’t Cry!!!

- Đứa nào trêu em tao?!
- Huhuhu… Đó đó hyung *chỉ chỉ*

Mặt giận dữ, anh đứng chống nạnh trợn mắt với thằng nhóc đang co người sợ hãi.

Uh, lần nào cũng thế, anh luôn là người hùng đy cứu cậu trong mọi hoàn cảnh.


- Cái bọn này… Lần sau chúng nó có trêu, em phải phản lại chứ.
- Uh, em nhớ rồi hyung. Hì hì - Cậu cười híp mắt nhìn anh.

Anh và cậu k phải anh em ruột, chỉ là hàng xóm với nhau, nhưng anh coi cậu như em của mình vậy.
Anh và cậu lúc nào cũng quấn lấy nhau, chính vì thế, đã làm 1 đứa nhóc như cậu nảy sinh tình cảm với anh.


- Hyung à, yêu em nhé?! - Ngây thơ, cậu hỏi hyung của mình.
Anh bị sốc bởi câu hỏi của cậu. Lấy lại bình tĩnh, anh lại cười - K được đâu Won!
- Tại sao thế hyung?! - K chấp nhận câu trả lời, cậu phụng phịu.
- Em còn bé, lớn lên em sẽ hiểu thôi - Anh xoa đầu cậu và lại cười.


……….



Cậu tốt nghiệp cấp 3, cậu lại hỏi:
- Hyung à, yêu em nhé?! Em lớn rồi mà - Cậu vẫn hỏi hyung của mình câu hỏi ấy.
- Lần này anh cũng chỉ cười và nói rằng - K được đâu, Bạch Tuộc ngốc.
- Tại sao? - Cậu nhìn thẳng vào mắt anh. Cậu cũng đâu còn bé bỏng j nữa, nhỉ?
- Đơn giản vì em vẫn còn bé lắm! -Anh cười xòa, tránh ánh mắt của cậu.


……….



Cậu và anh được tuyển chọn vào SM và cũng vào được nhóm nhạc H.O.T.
K hiểu sao, 5 người lại được ở chung trong 1 căn hộ lớn. Và cũng k hiểu sao, cậu bị xếp vào phòng ở giữa, đồng nghĩa với việc cậu ngủ 1 mình. Jun ú vs Tata 1 phòng, Khỉ và anh 1 phòng.
Điều đó khiến cho Anh và Khỉ thân nhau hơn và cũng vì thế, tim cậu bắt đầu biết đau.

……….

Buổi tập ngày hôm nay cậu k thể tập trung được, cậu cứ nhìn mãi Hyuk của cậu…và cả Tony nữa.

Giờ nghỉ.

- Chú thích Hyuk hả? – Tự nhiên Jun ở đâu ngồi xáp vào Won làm cậu giật mình.
- Anh biết hả? - Cậu vẫn ngây thơ.
- Ừ, thể hiện ra rõ lắm đó - Tata nhảy ra, ngồi xáp vào bên cạnh còn lại của cậu.
- Xặc, biết rõ thế sao ạ? – Cậu bắt đầu đỏ mặt.
- Ừ, sao em k nói với cậu ấy? - Tata hỏi.
Cậu nhìn về phía anh, đang cầm quả chuối treo lơ lửng trước mặt Tony và k nói j.
- Chú mày cứ đè cậu ta ra mà hôn, thể nào hắn chả chấp nhận. – Jun vừa trêu vừa cười lớn.
Cái thằng cha này chuyên nói mấy cái chuyện chả liên quan. Toàn nhồi nhét vào đầu con nhà người ta mấy thứ bậy bạ.
- Tối nay em thử nói chuyện nghiêm túc với Hyuk đy, anh với Gizmo giữ chân thằng Khỉ, cho em tỏ tình – Tata nói nhưng cậu cảm giác cũng kiểu châm chọc cậu.
- Có j, anh dậy chú hôn nè - Vừa nói, Gizmo vừa chồm qua người cậu, chu môi ra với Tata.
- Thôi ngay thôi ngay, tránh xa tôi ra, tối nay anh chết với tôi - Tata chạy đi. Kịp ngoảnh lại nói với cậu - Bạch Tuộc, cố lên, tụi anh ủng hộ. Nhớ tối ăn xong đấy.
2 người kia đuổi bắt nhau rồi chạy biến đy, để lại cậu vẫn nhìn trân trân hyung của mình.

Ăn cơm xong, Gizmo và Tata cùng nháy mắt với cậu rồi bất ngờ chộp cổ Tony đi thẳng vào phòng.
Còn lại anh và cậu.
Tối nay lại là phiên anh rửa bát.
Cậu tiến lại và lặng lẽ giúp anh.

- Em hôm nay ăn ít thế? Em bị ốm hả?! - Anh hơi lo và hỏi cậu.
- À, k…uh, em k sao.

……….

(Cắm cờ sến chỗ này nhé).

Rửa bát xong, anh định đi vào phòng và cũng nói với em rằng em về phòng đi.
Bất chợt, cậu giữ tay anh lại.
Anh quay ra, bắt gặp ánh mắt của em. Nó kiên nghị khiến anh phải nhíu mày, trốn tránh.

- Hyung à, yêu em nhé?!
Anh thở dài. Lại câu hỏi ấy - K được, Bạch Tuộc à.
- Tại sao? Cậu vẫn nhìn vào mắt anh mà hỏi.
- Đơn giản vì em vẫn còn bé!


Nói đến bọn kia, sau khi chộp cổ Khỉ, chúng giả vờ về phòng, chứ thật ra là núp sau tường, theo dõi diễn biến câu chuyện.

- Tao cá với mày, thể nào Hyuk nó chả yêu Bạch Tuộc nhà ta - Giọng Gizmo rúc ríc, pha lẫn với nụ cười trẻ con.
- Đừng mơ, xem Hyuk nói kìa, Tuộc còn bé, k yêu đâu - Khỉ phản kháng, cũng cười theo.
- Tao mà thắng thì mày mất quả chuối kia với tao nhớ.
- Ờ, rồi.
- 2 con người này thôi đi, xem kia kìa, bị phát hiện bây giờ.


Quay lại với 2 nhân vật chính.


Mắt cậu đỏ rồi, chợt có giọt nước mắt long lanh trên khóe mi.

Cúi mặt, k còn can đảm để nhìn vào mắt anh, cậu nói nhỏ dần, sụt sịt - Tại sao hyung lúc nào cũng nói em còn nhỏ? Rõ ràng là em đã tốt nghiệp cấp 3, em đã lớn rồi, tại sao hyung lúc nào cũng nói em còn nhỏ vậy?

Gì thế? Bạch Tuộc của anh khóc rồi. Lòng anh đau lắm. Tại sao cứ hỏi anh câu đó hoài vậy?!
Anh lấy tay lau nước mắt cho cậu như hồi nhỏ, đặt cậu ngồi xuống. Anh mở tủ lạnh, lấy nước cho cậu. Anh lén mở hộp kẹo mà Tata mua hồi chiều rồi bỏ viên kẹo vào miệng, tiến đến gần cậu nhóc.

Lần này đến lượt anh nhìn cậu - Đừng khóc!!! Hyung sợ làm vấy bẩn tâm hồn trong sáng của em. Hyung k muốn mất em thế nên hyung chỉ có thể nói k với tình cảm của em. Đừng khóc!!! Em khóc, Hyung đau lắm, biết k?!
- Nhưng…hyung à, em thật rất yêu hyung mà - cậu bắt đầu khóc nhiều hơn - Em chẳng biết làm thế nào cả. Em ghét nhìn thấy hyung với Tony để rồi em sợ hyung quên mất em. Em biết em ích kỉ chỉ muốn Hyung là của riêng em. Hyung à, e…m…

Câu nói chưa hết, Hyuk đã đặt môi mình lên môi cậu, mút nhẹ vành môi dưới của cậu. Cậu tròn mắt vì sốc. Vâng, tất nhiên là cả 3 con người kia cũng thế, nhất là Jun ú. Và rồi cậu cũng nhắm mắt như anh, tận hưởng sự ấm áp mà anh mang lại. Anh bất ngờ đẩy viên kẹo sữa từ miệng mình sang miệng Won. Nụ hôn càng ngọt ngào hơn với viên kẹo ấy.
Anh buông cậu ra khi nhận thấy cậu đang thiếu dưỡng khí.

- Em phải biết là hyung cũng rất yêu em chứ. Hyung yêu em từ lâu rồi, nhưng hyung k muốn em mất đi dáng vẻ thiên thần của em thôi.
Nói rồi, anh kéo cậu vào căn phòng ở giữa (phòng của Won đó ^^) Sau đó 2 người làm j thì Lơ ứ biết.



- Chuối đâu, thằng kia? À, kia rồi - Gizmo nói rồi cười sung sướng, cầm chuối và kéo nốt tay Tata đi vào phòng của họ, để lại Khỉ đứng đực ra đấy.

Khỉ vẫn ôm con khỉ bông Cici, đần mặt ra, ngậm ngón trỏ trong miệng. Cảm giác k hiểu j nên cô đơn.

*Lơ: Thôi mà, đừng buồn Khỉ ơi, Lơ ở đây nè.
Khỉ *bây giờ mới hoàn hồn*: Óa óa óa… Ứ biết đâu, Lơ để Khỉ 1 mình thế này à? Ai cũng có đôi hết á. Óa óa óa…
Lơ *vuốt vuốt =.=’’*: Thôi, vào ngủ đi, Lơ cho chuối nè.
Khỉ đi theo hướng nải chuối dẫn dụ vô phòng ^o^
Lơ: Ngủ đi nhé *để lại nải chuối lên lòng Khỉ*
Khỉ chìm vào giấc ngủ, cùng với nải chuối ở bên*

End.
Thanks for reanding!!!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét