Thứ Hai, 6 tháng 5, 2013

[Longfic][M]Chất xúc tác để thay đổi [They came from below]

[Longfic][M]Chất xúc tác để thay đổi [They came from below]

Author: Missynhic@4everhotvn.com
Rating : M
Category : Drama , Mystery , Angst (maybe horror & adventure)
Paring : Tonhyuk and others

//Đây là một project bắt đầu từ cuối năm 2011 và được hoàn thành bố cục chính vào tháng 2 năm nay . Bố cục gồm 5 phần về 5 giai đoạn và cuộc đấu tay đôi giữa 5 người trong H.O.T và 5 người tên cai ngục nổi tiếng nhất .

Giới thiệu các nhân vật chính:
(click view image để xem đúng kích cỡ ảnh)
Nam chính:










Nữ chính :


Top 5 những tên cai ngục nguy hiểm nhất









...

Phần 1 : Moon Hee Jun VS Nan Kyu
Chap 1 : See You Again ...

Trailer chap 1 :

Một buổi chiều cuối đông xám xịt bởi khói xe và sương nặng chịch , trên cây cầu incheon, giao thông có vẻ không thuận lợi cho lắm , Hee Jun cảm thấy như có một ai đó với bàn tay lạnh buốt cào xướt cả tấm lưng anh mặc dù nơi lưng anh tựa vào và cái tựa ghế sofa của xe hơi . Anh chưa kịp thở dốc , anh gào thét lên , tiếng kêu như van xin , như rửa tội . Kangta quay ngoắt đầu lại để nhìn cho thiệt rõ phía sau , mọi thứ tệ hơn anh đã nghĩ , anh muốn ôm lấy Hee Jun lắm nhưng người anh muốn tha thiết muốn giúp thì lại không thể giúp được ...
Những con chim nhạn lững lờ bay trên nền trời với màu đỏ của hoàng hôn đang chuẩn bị lấn chiếm nền xanh . Bổng dưng , đàn chim lạo chạo như giật mình rơi xuống , thì đúng là chúng giật mình trước tiếng thét của HeeJun , đàn chim đã lấy lại được bình tĩnh như đã có , chúng dận dỗi bay đi , ngay bên dưới chúng , một cảnh tượng sắp sửa sẽ diễn ra , vào cái thời điểm sẽ thay đổi tất cả mọi sự thật như bạn đã thấy , chỉ còn lại những con người mà tôi sắp sửa sẽ kể trong fanfic này , đối với tôi , huyền thoại về họ là bất tử ...

(to be continute )
Phần 1 : Moon Hee Jun VS Nan Kyu
Chap 1 : Hẹn gặp lại em (See You Again)


(Tranh siêu thực của Eric Fortune )

Ngày 21 tháng 10 năm 2011
6:00 Seoul …
Sáng thử bảy thời tiết se se lạnh , tại seoul trời buổi sáng dày sương , gây khó khăn khi di chuyển tốc độ cao , đến trưa và chiều , biên độ nhiệt thay đổi dễ gây ra các bệnh về đường hô hấp , đề nghị mọi người sáng ra đường mặc nhiều áo ấm , trưa và chiều nếu di chuyển bằng tàu điện ngầm vẫn nên mặc áo thêm áo khoác…” – Tiếng radio giao thông phát ra từ bên trong chiếc xe hơi màu trắng . Trong xe có hai người con gái , một người với mái tóc nhuộm xen kẻ xanh , hồng , một người với bộ com-lê khá đứng tuổi so với vóc dáng mới độ hai mươicủa cô , cả hai đều chất sau xe mình rất nhiều thứ linh tinh khác nhau.
- Em tính ra tận sân bay thiệt sao ? – Người mặc com-lê đăm đăm bắt chuyện .
- Có việc gì sao chị ? chị đã hứa là đưa em ra đó rồi mà ? chị còn bảo chị muốn thấy bộ dạng thất thiểu của Kangta nữa mà . – giọng cười khanh khách , đầy sảng khoải của Hwang Na làm náo loạn các nơ ron thần kinh đang còn ngái ngủ của cô chị lớn , cô hớn mắt nhìn long lanh về xa xăm như vừa nhớ ra đoạn thú vị nhất mà cô đã nghĩ về chuyện bộ dạng ấy của Kangta .
- Trưa nay , lớp chị biểu diễn dàn nhạc tại sân khấu của hội trường chính . Em nghĩ xem , chị em mình có thể chạy kịp từ đây ra tận sân bay rồi lại chạy ra ngoại ô đến trường không ?
Cần gạt tốc độ được gạt xuống , chiếc xe lao nhanh lên thân cầu , cầu Incheon một sáng ẩm ướt vì sương với bầu trời vẫn chưa lộ diện hết gam màu đỏ rực của nó .
- Eun Nam nhắn tin là sẽ quay lại phim cho cô giáo coi rùi mà – Hwang Na nhanh nhẩu tiếp lời .
- Ôi , hôm nay là bữa mở đầu cho các hoạt động chào mừng lễ hội mùa đông đó cưng , cưng nói xạo vừa thui , Eun Nam con bé nó đang rối lên kia kìa . – Seon Yeon hiện đang là giảng viên khoa Âm nhạc hiện đại của trường đại học Ehwa , năm nay là năm thứ hai trong nghề giáo của mình , cô rất mực quan tâm đến các sinh viên của mình và các sinh viên của cô cũng là những tài năng triển vọng cho loại hình nghệ thuật kết hợp giữa dân tộc va hiện đại. – Mà chắc không có chuyện gì đâu , chị chỉ lo nó ôm việc nhiều quá rồi lại lúng túng dẫn đến hỏng việc , nó cũng khá giống em đấy chứ. - Yeon nháy mắt , cười lớn.
- Haizzz , lái nhanh lên đi bà cô . Tí nữa về mình đi tàu điện cho nó nhanh được chưa ? – Nanim giở giọng trách móc .
- Vậy sao nãy giờ ko đi tàu điện luôn đi – Yeon lại bắt thóp tim Nanim – Muốn rượt theo xe chàng phải ko ? Mấy cô thiệt tình , sao cứ phải hao xăng tốn cọ vì một người chẳng bao giờ nên chuyện được thế ? Chị chỉ thích dùng thần tượng làm thú vui cho mình thôi . Hahahaha .
Hwang Na gườm mắt nhìn bà chị từ nãy giờ bổng trở nên hứng thú tạo dựng tình huống , thở dài : “Chị an tâm đi , khi em bắt cóc được chàng , em sẽ đem chàng về nhốt trong tủ kính nhà mình , hoặc bắt chàng làm mỹ nam vạch đùi câu khách cho quán mì của anh Hyl Chon , đến lúc đó em sẽ cho chị vài giờ muốn vui cái gì thì vui cũng được đấy . Haha” . Hwang Na nhún nhảy không ngừng trong lúc kể chuyện trong hoang tưởng .
- Chị chọn 40% cơ thể Kangta do chị có công dẫn em đi bắt trai , phần còn lại để cho anh Hyl Chon quyết định , do anh cần tiền để tân trang lại cái tiệm mà tụi mình thì sống nhờ chủ yếu vào cái tiệm đấy . Em á , em chỉ được nhìn thôi nhá , tiếp tục mơ đi em . Há há .
- Chết thật – Hwang Na lại vừa gườm xong lại liếc mắt đưa tình – Từ khi nào mà bà chị cùng phòng ngoan hiền của tui trở thành người biết chia phần trăm “body” con trai vậy hả ? Ai da… – ngừng một chút – Ai da… – hít thở sâu – Ai da… .
- Con nhỏ này ồn ào thật – Yeon đưa một tay hẩy đầu cô bé sang một bên – mở nhạc lên nghe đây , hứ , bài gì bài gì , The breakup still của JTL . – Yeon loay hoay chỉnh nhạc .
- JTL – Nanim nhại đọc một cách não nề - Hyuk oppa , Tony oppa , Jae Won oppa , mấy oppa đào tạo nhỏ fangirl của oppa học cách ngắt lời em nhá , em nhớ mặt mấy oppa rồi nhá , nhưng mà em nhớ mặt nhỏ fangirl của mấy oppa hơn nhá , đừng tưởng hát hay là muốn chặn họng em là chặn được nhá , yaryaryar !!!
- Em làm chị mắc cười quá đi – Cười nghiên ngả - Để cho mấy anh đó yên nha , ko tí nữa chị xẻo Taya bây giờ.
.
.
.
Có ai nói rằng hôm nay sẽ có một đợt sương rất lớn tràn vào thành phố chưa ?

Moon Hee Jun bắt điện thoại do người quản lý gọi tới, anh hướng mắt nhìn lên bầu trời , mây đang bắt đầu tan ra thành những cục bông nhỏ : “Sáng nay em có tí công việc rồi , à à , em đang lái xe đây , à à , dạo này anh vất vả rồi , mấy việc đó em hết giận rồi , ha ha ha phải đó , em là người mau hết giận lắm đó , mấy anh phóng viên đó cần cái tít giật gân mà , dạ vâng , ồ thế … thực ra thì em đang tính sẽ nói chuyện với lão Gu Ra , em sẽ giải thích trực tiếp trên Gossip Girl , nha nha” – anh ấy vẫn tiếp tục tạo ra những giọng cười đứt đoạn – “ Em hơi mệt anh à , thú thật dạo này em có đi lung tung đâu đó , em có mấy đứa cháu , tụi nó chỉ em chơi mấy trò ngộ lắm , không như ngày xưa anh mình chỉ có mấy trò đấu vật đâu haha , hôm nay á , em đi có tí chuyện mà , anh hỏi làm chi ?” – anh lại ngước mắt lên bầu trời , để cho cặp mắt như bị lấy đi hồn phách , tiếng máy bay phủ lên tiếng sóng nước vỗ ầm ầm dưới chân cầu là một âm thanh nghe rào rạt , giống như âm thanh của những hạt đỗ rơi trên nền thủy tinh , rất ầm ỉ nhưng không phá nổi bầu không khí , rất mau chóng qua đi để mang trở về những âm thanh của hoài niệm , có lẽ anh phải bắt kịp với bầu trời kìa cho dù nó rất mịt mù và trắng xóa …
- Em à , chiều nay có lịch làm việc với đài MBC , có chương trình này vừa mới vừa cũ , vừa lạ vừa quen , sẽ vui lắm đây.
- Anh nói cái gì thế? - Tiếng cười đứt đoạn , HeeJun cảm thấy một chút hồi hộp và phấn khích- Anh vui hay em vui đây ? hihihi …
- Tối nay đi bar với anh , để gặp mặt một số người vừa mới vừa cũ , vừa lạ vừa quen , sẽ vui lắm đây , keke .
- Há há há , anh đừng nói là mấy em váy ngắn bó mông làm anh vừa mới vừa cũ , vừa lạ vừa quen …
- Cậu đừng có ngắt lời tôi ...
- Có anh ngắt lời em thì có . – Nhiều khi sự sáng tạo mang đến cho bạn những suy nghĩ không ai cản được , đó cũng là một điều tạo nên con người Moon Hee Jun – A hay người đại diện MBC hôm nay mặc váy ngắn bó mông *Cười không dứt* được vậy thì cỡ nào em cũng đi . Nhá nhá , ráng kiếm người đại diện hot vào nhá .
- Cậu đi chết đi …
Cậu đi chết đi !!!” – Giọng nói rơi vào cõi tĩnh lặng , ít nhất đó cũng là giây phút lặng điếng người của Hee Jun . Chiếc xe màu trắng từ phía sau lao tới với tốc độ của một con bọ mù đường , nó đánh thành hình zích zắc khi vượt lên và đánh ngang qua làn đường của chiếc xe hơi cùng chiều , đúng lúc đó , chiếc gương chiếu hậu của xe Hee Jun nhận thấy chiếc xe hơi trắng ấy đang cố lấn sang phần đường của anh , mà trước tiên là vượt qua chiếc xe tải sau phía đằng sau . “Nó lù lù xuất hiện trong làn sương dày đặc hệt như chiếc xe tử thần trong truyền thuyết … Không biết nó có nhìn thấy ta không ? Nhưng nó sẽ đến rất gần và kéo ta đi chơi một vòng …” , anh lẩm nhẩm một vài lời bài hát .
Rầm … két két két … kít !!!
Chiếc xe màu trắng bị hất văng ngược lại hướng di chuyển của nó , nhưng nó không văng quá xa chỉ đủ làm giảm tốc độ của xe và người trên xe đã bắt đầu tấp vào lề đường , phía bên kia đường , Hee Jun mở cửa bước xuống và kiểm tra phần đuôi xe.
- Mấy cô kia ! Muốn chết hả ! Nếu tôi không xoay đuôi xe lại thì có phải mấy cô chèn tôi cùng văng xuống cầu rồi không !! – Hee Jun hét toáng trong hoảng hốt , anh hoảng hốt phần nhiều không phải vì vụ va chạm hồi nãy mà vì phần sau xe bị xước một mảng khá to .
- Ôi ôi , em xin lỗi , em xin lỗi , nãy khó nhìn đường quá mà lỡ băng qua nhiều làn nên … nên … em chỉ ráng tìm khoảng trống thôi huhuhu . – Người con gái mặc com-lê cúi rạp đầu để xin lỗi người đang đứng cách cô một làn đường .
- Ô Hee Jun ssi – cô gái với mái tóc hồng xanh nhảy cỡn lên chỉ trỏ - Hee Jun ssi !! phải anh không ? á á Hee Jun ssi đến sân bay đón Kangta kìa , thấy chưa ? thấy chưa ? tình cảm chưa kìa ?!!
- Ôi ôi , em xin lỗi , em có mắt mà như mù , em sẽ trả tiền xe cho anh – “bíp bíp bíp” chiếc xe hơi phía sau yêu cầu xe của hai người phải di chuyển – Ôi em xin lỗi , em nhất định sẽ trả tiền cho anh , em sẽ gặp anh ở sân bay , em xin hứa – Yeon chỉ tay thề thốt lên trời
- Mấy cô này rách việc thật – Junnie đánh mặt xuống lẩm bẩm – Chúng ta đi thôi , bảo cái cô kia dừng chụp ảnh lại ngay. – Junnie thật long muốn tỏ ra lịch sự .
Mặt đường trên cầu Incheon khô ráp trái với làn không khí ẩm ướt và lạnh cóng , hai chiếc xe đua nhau với tốc độ lúc nhanh lúc chậm . Một chiếc xe trắng chỉ muốn bám đuôi và một chiếc xe lại muốn chạy thoát , ruốt cuộc với khả năng lái xe nhà nghề và từng được tuyên dương , Hee Jun bỏ lại hai cô em fan girl lại đằng sau . Trong lòng anh đang vang lên hỗn độn nhiều suy nghĩ , trong đó có một suy nghĩ dành cho cô gái tóc nhuộm kia “tại sao con bé ấy biết hôm nay kangta đáp xuống sân bay ? thôi chết , vậy là đông người ở sân bay lắm đây ? phải vậy không ta , thiên hạ white ocean lại rỉ tai nhau rằng Jun mập gặp Ta còi ở sân bay , H.O.T có cơ hội tái hợp , blad blad blad blad , xùy , vậy là đúng kế hoạch mà , há há , nhưng ta nhất quyết không để hai con nhỏ đáng ghét đó bắt kịp , con bé kia không biết chụp ảnh có đẹp không đây , hà hà , hôm nay tui không trang điểm nhiều , làm sao bây giờ ta , phải dựt máy ảnh của nó , yes , xùy xùy , xóa xong rùi trả lại , há há” – Suy nghĩ của anh thật sự là rất dông dài .

7:00 tại ga-ra sân bay Incheon .
Ruốt cuộc chả biết miêu nào cắn mão nào !
Giữa làn xe từ tốn nối đuôi nhau vào ga-ra , chiếc xe hơi màu trắng bất ngờ xuất hiện ở top đầu , cô gái tóc nhuộm thò đầu ra ngoài cửa sổ kìm kiếm với vẻ mặt háo hức . “Oppa !!” Hwang Na hét toáng lên sau khi phát hiện xe của Hee Jun ở tuyến sau , tranh thủ ngay lúc ngay lúc Hee Jun nhấc từ từ đôi long mày lên xấc trán , Nanim tranh thủ chụp lại vẻ mặt “không biết nên vui hay nên buồn” của Junie nhanh như một paparazzi thực thụ rồi chui tọt người lại vào trong xe . Làn xe rần rần đưa nhau vào các tầng ga-ra với lối đi uốn vòng hình vòng cung , Hwang Na vẫn ráng vươn người ra lên khỏi mui xe và dòm tia mắt ra xung quanh .
- Anh ấy mà tưởng em là paparazzi thì chắc cũng đang thầm khen “em ấy là con người rất có tâm với nghề .” , haha . Ngồi xuống đi , nguy hiểm quá rồi đó – Yeon gằn giọng giả tiếng và kéo áo Hwang Na ngồi xuống .
- Không biết là gửi xe ở tầng mấy nữa ? – Hwang Na nghiêng đầu , thắc mắc – chị chị , ra nhanh để mình còn lên trên đó kịp !
.
.
.
Chuyến bay từ Bắc Kinh tới Seoul đã hạ cánh xuống sân bay Incheon .Chúc quý khách một chuyến đi vui vẻ , mọi sai sót trên chuyến bay mong được quý khách thông cảm . Xin cảm ơn.

Kangta đáp khoác cái balo to đùng , ung dung bước khoan hành lý , lia mắt nhìn quanh xem có ống kính vào chĩa vào mình không ? Ngày trước kangta có chuẩn bị một quả đầu mới , quăn như mì tôm, xóng xánh nâu vàng , đây là mốt cũ của năm ngoái ở Nhật Bản , hàng hiệu của Trung Quốc nhưng tương lai sẽ là mốt mới của Hàn Quốc , thế nên anh ta cũng hi vọng được một chút sự quan tâm chú ý đến từ phía người hâm mộ Hàn , dạo này anh toàn bị chê là lười hoạt động . Nhưng vấn đề là cái thời tiết lạnh thất thường thế này , con người ta hay vận đại lên mình tất tần tật những gì mà họ cho là giữ ấm tốt , thành ra cái áo khoác xanh lơ ngã màu , bên trong là một đống những khăn len , áo len đẹp đẽ khác nhau đều bị cái áo khoác dày cui kia che giấu hết vẻ đẹp , nếu như tối nay lên mạng anh có đọc được một vài “comment” kiểu như : trông anh như ăn mày sành điệu Trung Quốc thì hi vọng anh sẽ đáp được vài câu là “trên máy bay không có gương mấy em ơi” ... Kangta cùng người quản lý đã qua cánh cổng kính cuối cùng của sân bay để đến với khu vực đón thân nhân , họ đang chờ một số người nữa trong đoàn và cả những người tới đón . “Nếu một ngày nào đó anh là người em không mong chờ gặp lại là người em sẽ phải đi theo suốt một chặn đường dài, em sẽ không bỏ anh lại một mình chứ ?” , lời tỏ tình gà bông ngày nào đi kèm với cái giận hờn kéo dài quá lâu mà ngay chính lúc đó anh cũng không nghĩ đến nỗi , cho đến tận bây giờ , khi anh đã dần quên đi thì câu nói ấy lại xuất hiện mỗi khi anh gặp anh ta. Anh ta đang nói chuyện điện thoại với ai đó , rồi anh ta cúp máy , hình như đã phát hiện ra kangta , đáp lại ánh nhìn ngờ vực của kangta , người con trai gỡ cặp kính đen , nhếch miệng cười khiêu gợi .
- Hyunh àh ! – Kangta í ới gọi theo và chạy đến chỗ anh ta . – Hyunh đến đón em đó hả ? Hyunh tới lâu chưa , mới sáng sớm ra , ngại quá , ngại quá – Gò má anh hồng lên , anh chúm chím cười , cuối mặt xuống.
- Thì anh cũng đang tìm người để ăn sáng đây – Hee Jun đưa hướng về quản lý Cha tay xách nách mang đủ thứ hành lý cho Kangta – Nhưng anh không đủ tiền bao cả hai đâu , à cả đoàn đấy .
- Anh đợi em chút – Kangta chạy đến chỗ quản lý Cha , nói rằng anh ấy sẽ đi với Hee Jun và nhờ quản lý Cha cất hành lý về công ty dùm rùi le te chạy lại với Junie – Có hai người thui đó , bao em ăn đi , lâu rồi anh chả bao em thứ gì hết .
- Em nhiều khi cũng quá đáng thiệt , để mình anh ấy xách hết hành lý à.
- Em không muốn anh ấy bị fan của em dội bom vì khiến em vất vả ấy – Kangta cười lớn với sắc giọng trong vắt .
Hee Jun gườm mắt , lắc đầu , để mặc cho kangta múa máy tay chân giải thích . Bỗng nhiên , ánh flat chớp sáng hắt vào mặt , cô gái tóc xanh hồng tiếp tục giương cao máy ảnh và chụp .
- Ơ cái cô này ! – Junie chỉ trỏ - vẫn còn ở đây à , cô kia đâu ?
Hwang Na chẳng thèm quan tâm đến câu chào bất lịch sự của Junnie chạy nhào tới chỗ kangta và làm dáng điệu chụm tay của con thỏ .
- Oppa Kangta , em thích anh lắm đấy , em thích anh – con thỏ bắt đầu nhảy tung tăng trên đầu ngón chân của mình – Em có làm hộp cơm buổi sáng cho oppa nì – Kangta mở to hết cở vào hộp cơm bento một góc được trang trí hình đầu một ai đó để tóc hai mái y hệt anh ngày trước – Ô anh đừng ngại mà , em quen với oppa Hee Jun đó , em an toàn , phải không oppa? – Hwang Na ôm liền cánh tay của Hee Jun dù anh ra sức đẩy cái đầu nhiều màu của cô tránh xa ra .
- Hahaha dễ thương lắm , cảm ơn em nha – Kangta cúi đầu cảm ơn và nở nụ cười thật tươi .
- Cô gái kia đâu , bạn của em đâu – Hwang Na ngất xỉu trước nụ cười kẹo ngọt của Taya lên cnáh tay của Hee Jun và bị Hee Jun quát.
- Ah , chị em đâu rồi nhỉ , àh chị ấy đang nghe điện thoại , anh tìm chị em có việc gì không ? – Hwang Na hà hơi vào mặt Hee Jun sau đó buông tay anh chạy đi kiếm bà chị .
- Anh kiếm cô gái ấy để làm gì thế ? - Kangta ngơ ngác hỏi
- Tại vì cô ấy rất rất rất đẹp ! – Junie vuốt cái cằm trơn láng của mình – Em thấy sẽ thích cho mà xem.
- Đồ háo sắc! – Taya thể hiện sự thất vọng ghê gớm. Đúng lúc đó Hwang Na dắt bà chị gái đến chỗ hai người , trên gương mặt của Hee Jun hiện lên 3 trái tim , 2 cái ở con mắt và 1 cái ở ngay miệng , nhưng chính Kangta cũng phải nheo mắt cười trước một cô gái có dung mạo như tiên nữ lại ăn mặc kiểu cách công sở , chững trạc , quả là mẫu người lý tưởng cho những tấm thân u30 đang héo hon từng ngày.
- Ôi em xin lỗi các anh , hiện tại em đang có chuyện gấp phải về , gặp được mấy anh quả là một niềm vinh hạnh to lớn .
- Em bận công việc phải không ? – Hee Jun nhanh nhẩu đáp chuyện – Chuyện cái xe của anh , em đừng lo nha , lo nha – anh chộp lấy tay Yeon tỏ ý an ủi .
- Buông tay chị em ra nào – Hwang Na dựt phắt tay Yeon lại – thui tụi em đi trước nha , mấy anh nhớ cơm em làm đó nha , em thức ra đêm để làm đó – giả bộ khóc .
- Hihi đây là quà tạ tội của em dành cho anh – Yeon đưa phiếu mua hàng gì đó cho Hee Jun
- Woa , phiếu nâng cấp xe miễn phí đó à . Cảm ơn em ha , em thật là vừa xinh đẹp vừa chu đáo. – Hee Jun vẫn chứng nào tật nấy .
Hai chị em cúi chào JunTa và nhanh chóng ra khỏi sân bay , Yeon vừa nhận được cuộc gọi cấp báo từ trường Ewha , Eun Nam đã ngất xỉu trước buổi biểu diễn vài tiếng và Oke(dàn nhạc) đang sắp xếp lại vị trí thay thế sao cho kịp chương trình , hiện tại Eun Nam không chỉ lo cho một mình Oke mà còn nhiều vị trí khác và mối lo ngại của cô giáo Yeon đã đúng , chỉ có điều sự việc ngất xỉu trên của Eun Nam khiến cô lo hơn , khi lo lắng con người ta vẫn hay mất kiểm soát …
Thật sự chỉ có một lối đường bộ duy nhất nối liền sân bay với nội ô thành phố là cầu Incheon , sương mù vẫn lầm lì đeo bám một khoảng sông nước bao gồm tên cây cầu này . Con đường ban nãy hanh khô thì giờ đã thấm đẫm sương với những hạt mày đất đậm li ti trên nền đất . Thực sự con đường cao tốc này sẽ cao tốc hơn mọi khi vì thiếu sự ma sát , ngày hôm nay , mọi người nên cẩn thận hơn một tí . Ngồi trên xe JunTa bắt đầu tíu tít chuyện trò .
- Em đọc tin anh nói nhăng nói cuội chuyện tái hợp rùi nha , lại còn SM nữa chớ , trời ơi tui là người của SM sao tui không biết gì hết nè trời . – Kangta ăn vụn phần bánh snack dư để bừa trong xe của Hee Jun ssi .
- Em lại ăn linh tinh rồi nói linh tinh nữa rồi . Anh buồn à nha .
- Sao anh không nói chuyện đó với em trước . Anh không tin hay sao á ?! – vẫn cái điệu hờn gỗi đáng yêu đó .
- Thì giờ anh nói nè , em thấy sao nè ?
- Em thấy không có được , không có được chút nào , mấy hôm trước Tony hyunh gọi điện càu nhàu với em đó anh biết không , anh dám anh vụn rồi chạy biến đâu mất để mình ảnh lãnh hậu quả .
- Thôi nhá , dùng từ ghê quá đi , anh là một con người có trái tim mong manh dễ vỡ …
- Bựa!! – Thở dài – Lát ghé công ty em đi, em có chuyện muốn bàn với anh – Kangta hí hoáy nhắn tin cho ai đó
- Chi nhánh nào hay lên thẳng trụ sở chính ?
- Lên thẳng đó cho nó oách – Hí hoáy gõ chữ - nói chung là em biết chắc là … nói thẳng ra luôn ý , là tụi mình chả tái hợp nổi đâu .
-Ghét ! Hận !
- Chỉ trừ phi chúng ta cùng nhau làm việc chung nhưng với một danh nghĩa khác .
- …
- Cái gì đây , còn để lại địa chỉ email nữa này – Kangta tò mò khám phá hộp cơm của Hwang Na – Tối về kết bạn mới được , keke , quả đầu cô nàng làm em nghĩ tới anh hồi trước hát A Lady Song quá .
- Im đê ! kiểu tóc salormoon đó không phải trò đùa cho mấy người lôi ra chặt chém hoài nha .
- Em nhớ hồi trước em với Hyuk hyunh hay ngồi tết tóc đó cho anh lắm , tối đến nhìn chói chả ngủ được đấy .
- Hê , chả ngủ vì tui chứ gì ! biết vậy nên mỗi lần hai người tới chọc tui ngủ tui đều đánh dắm cho thối chết đấy !
- … thô bỉ quá àh , em đang ăn mà …
Hee Jun huynh tới tận sân bay đón anh nè em , em đang ở đâu vậy , có muốn được đón về nuôi cơm ăn sáng như anh không nè ? Ghen tị đi !
Jae Won bật tin nhắn của Kangta gửi đến lên xem và nhắn tin đến một số người
Huynh àh , huynh đang ở đâu vậy , có ở Trung Quốc không , Hee Jun gặp Kangta lộ liễu ghê luôn, về Hàn với em nhe anh . Hyuk huynh àh
Không về được đâu em ơi , anh tận mấy ngày nữa anh về , mà rùi anh lại đi thui à , kệ hai thằng cha đó , có gì anh bật tin tức lên xem” – Thật ra lúc đấy Woo Hyuk đang chơi bắn súng với các đồng nghiệp của công ty mới …
Huynh àh , huynh đang ở đâu vậy , em Won bé bỏng của huynh đây , Hee Jun gặp Kangta ở sân bay lộ liễu chưa kìa , thể nào So Man cũng kiếm chuyện cho xem , em muốn về Hàn , anh tới đón em đi
Uhm , bao giờ em về , anh vẫn mãi chăm chỉ ở quê hương thân yêu đây em ơi , mới qua dự fan meeting của em xong rùi thây , ganh tị cái gì ? Em về đi , anh rước , Hyuk có về với em không ? Hắn làm gì ở bên đó ?
Không chịu về huynh ơi , huynh qua mà kêu chồng huynh về đi , chiều mai em xuống sân bay , đón em nha , em đang câu cá , em mang mồi về cho , kakaka
Rãnh quá nha , ok huynh hẹn gặp lại em , xuống Gimpo nha.“
Tháng 11 , trời vừa nặng sương vừa có mưa vừa có bão , mau hết tháng cho nhanh đi …
- Hồi nãy mấy cô bé đó tông vào xe anh à ?
- Không , anh cản đường xuống gặp diêm vương của mấy cổ , bị diêm vương quỡ trách , kêu người quào xước xe . – Hee Jun lẩm bẩm .
- Chạy xe ẩu dữ ! Ai cầm tay lái vậy anh ? Chị hay Em ?
- Chị à , bình tĩnh đi mà – Hwang Na dựa sát vào lưng ghế , căng cứng người vì cái cảnh tượng làn xe đã đông đúc mà bà chị lại đánh võng còn lách nhanh hơn lúc trước . – Tại sao chị không làm tay đua F1 mà làm giáo viên vậy chị ? Không giống chị bình thường tí nào hết á á aaaa .

Tiếng rít của động cơ xé toạt không trung , ai đó đều sợ hãi nhường tuyến đường cho chiếc xe ô tô màu trắng như tang tóc , phía trước , các xe bắt đầu nhận thấy những điều bất bình thường , tuy nhiên không phải ai cũng phán đoán nhanh hành động của mình được . Hee Jun cảm thấy trong lòng bất an , màn sương dày ban nãy tan đi rất nhanh lộ rõ những hình hài đang chuyển động ở trước lẫn sau , người ngồi trong chiếc xe đằng sau anh đang làm một cuộc điện thoại đường dài với vẻ mặt vui sướng , anh tự hỏi anh ta có nghe thấy điều mà anh đang nghe không ? Chiếc xe màu trắng lao nhanh đến mức không thể nhìn rõ hình thù , nhưng lúc này người trong xe phía sau anh chưa kịp định hình , cùng một lúc sảy ra một vụ va chạm lớn . Chiếc xe màu trắng vặn mình hất tung người lên cao , nó xoay đôi ba vòng và lao ra ngoài cây cầu . Có tiếng hét to của một người con gái , mặt nước dâng trào và nuốt chửng lấy chiếc xe kì lạ , hình ảnh vụ va chạm ban nãy có phần mở màn giống như cách đây 1 tiếng trước với anh , Hee Jun cảm thấy như có một ai đó với bàn tay lạnh buốt cào xướt cả tấm lưng anh mặc dù nơi lưng anh tựa vào và cái tựa ghế sofa của xe hơi . Anh chưa kịp thở dốc , anh gào thét lên , tiếng kêu như van xin , như rửa tội . Kangta quay ngoắt đầu lại để nhìn cho thiệt rõ phía sau , mọi thứ tệ hơn anh đã nghĩ , anh muốn ôm lấy Hee Jun lắm nhưng người anh muốn tha thiết muốn giúp thì lại không thể giúp được . Xe hơi màu đen của Hee Jun dừng lại đột ngột , Kangta mở cửa , chạy ra đằng sau nơi chiếc xe phía sau bị nhấc lên , mắc kẹt một nữa vào thành cầu …
(cont)
Note : tiếp tục chap 1 , đây là phần có nội dung bối cảnh không có thực , toàn bọ là do trí sáng tạo của mình ;A; ...



Hwang Na trượt dài trong vô tận , bên cạnh cô không có ai , không thể nắm hay chạm được gì , cô vặn mình nhiều vòng rồi lại quay ngược về vị trí cũ . Trong vài phút thôi , cô biết mình đang rơi xuống một vực sâu đen tối nhất , “không còn đường quay về nữa rồi” … Mái tóc Hwang Na bay hất lên trên , tỏa ra nhiều hướng khác nhau rồi đan xen , xà xuống ôm lấy gương mặt , những mảng màu xanh , hồng tung tăng nhảy múa , chúng bay ra khỏi mái tóc của Hwang Na , trả lại cho cô cái tóc đen tuyền như cái ngày đầu tiên cô bước vào tiệm nhuộm . Những mảng màu lơ lửng trước mặt , người và màu thi nhau ai rơi nhanh hơn ai . Rồi bổng nhiên , những luồng không khí trắng xượt nhanh qua cơ thể , cô nghe trong những luồn không khí đó những tiếng khóc , những tiếng cười lúc lớn lúc nhỏ , cả sự giễu cợt , cô nghĩ mình mê sảng mất rồi , và trong dãy không khí trắng lao nhanh ấy , xuất hiện bàn tay ai đấy bóp chặt lấy cánh tay của Hwang Na rồi tuột, buông ra , Hwang Na nghe rõ mồn một giọng nói của Yeon đang quát mắng một ai đó một cách tức giận “Thả nó ra ngay !!” .

Hwang Na muốn khóc , cô muốn được nhìn thấy Yeon một lần nữa thôi , bỗng cô ngồi choàng dậy , cô vừa mới rơi ngang qua một người đàn ông đầu hói , mặc bộ trang phục rộng thùng thềnh của những năm 90 , đang ngồi trên bàn làm việc viết loáy hoáy , ông ta nhìn đăm đăm vào luồng không khí trắng , rồi nhìn cô một cách ngỡ ngàng . Cô có linh cảm mình vừa qua một cửa chặn nào đó , xung quanh cô xuất hiện càng lúc càng nhiều người ngồi trên chiếc bàn làm việc của mình , càng lúc càng rơi sâu hơn thì trang phục của họ càng lúc càng xưa hơn , một người phụ nữ già phương Tây nâng cao một ly rượu vang như chúc mừng . Bên cạnh vừa phụ nữ già phương Tây , một chàng trai châu Á từ nãy giờ nấp sau lưng bà trồi người ra ngoài , tay anh ta chống cằm lên gương mặt hõm sâu , sóng mũi cao với đôi mắt lém lỉnh nhìn Hwang Na một cách châm chọc , tay anh ta cầm một chiếc hộp phát ra âm thanh , chiếc hộp ấy giống như cái máy nghe nhạc trong xe của Yeon . Hwang Na đang tính lên tiếng hỏi chuyện người thanh niên ấy thì làn khói đen bao trùm hết mọi thứ , cô kêu toáng lên trong vô vọng “Không , Không , quay lại đây…yyyy ” , cô đã dần hiểu ra nơi cô đang tồn tại luôn xuất hiện những điều không lường trước được và điều đó làm cô có cảm giác bất ác , chưa đủ bình tĩnh để xác định cảm giác bất an đó là gì , Hwang Na nhìn thấy một đôi bàn tay với những ngón tay dài gấp đôi người bình thường , từ đằng sau lộ dần lên phía trước mặt cô , nó ôm nhanh gọn lấy gương mặt cô và dùng một lực đủ mạnh để hất ngã cô xuống nền đen lạnh giá . Hwang Na đau điếng người vì cú nện , cô rùng mình quay lại nhìn người hay quỷ đã hất cô xuống , nhưng đó là một đứa con gái với mái tóc dài , mớ tóc mai phủ rộng gương mặt thiếu nữ , mớ tóc khẽ động đậy lộ ra đôi mắt trắng nhợt , trắng đến mức cô tin rằng người con gái đó không có lòng đen con ngươi nữa . Đứa đó gầm gừ quát mắng :
- Im ngay đi ! Đã xuống tới đây rồi còn mong muốn quay lại sao ?
- Tôi … t .. tôi … đa … đang… ở đâuuu… ?
Cuộc gặp gỡ ban đầu chỉ vỏn vẹn 3 câu , một tiếng rầm lớn gây chấn động cả bề mặt vốn tĩnh lặng từ nãy giờ .

Trước mặt Hwang Na là một đôi bàn chân to bằng một cái hồ lớn , sinh vật vừa xuất hiện cao hơn vạn trượng , từ bên dưới , Hwang Na có thể thấy cặp sừng trâu bóng bẩy của nó . Nó nhanh chóng thể hiện sự quan trọng trong việc có mặt của mình , giọng nói của nó vang , va đập vào vách đá , vọng lại nhiều lần : “Nan Ky-u . Diêm Vương triệu ngươi lên diện kiến người có việc gấp . Thu xếp mọi thứ lên nhanh với ta” . Nói rồi nó cúi sát đầu xuống bên dưới , nó nhìn thấy HwangNa và trợn căng đôi mắt đỏ rực , có lẻ đối với nó , Hwang Na mới chính là sinh vật lạ chứ không phải nó . Nó phì một hơi thở khó chịu vào người cô , bây giờ cô có thể thấy rõ sinh vật đó mang gương mặt của một con ngựa đen dữ tợn : “Đứa nào đây ? Sao ko mau giết nó đi ? “– Nó quay sang Nan Kyu gầm gừ – “Đừng nói với tao là mày lại …
- Đó không phải chuyện của mày , thú vui của tao thôi …
- Cẩn thận đó ! – Giọng cười man rợ - Giờ thì đi được chưa ?
- Nhà ngươi ở đây , không được đi đâu nghe chưa ? Ra ngoài là bị giết ngay đó ! – Nan Kyu hạ giọng nhắn nhủ …

Hai người đó giậm chân thật mạnh xuống nền đất rồi biết mất . Hwang Na tức giận đứng phắt dậy , cô đã quá mệt mỏi với những trò thoắt ẩn thoát hiện này lắm rồi thì bất ngờ , người con trai ban nãy lại xuất hiện với chiếc hộp nhạc trên tay , nhưng lúc này hắn lại đang đứng trên vai Hwang Na .

- Chết tiệt , các người thật là một lũ kì quặc ! – Hwang Na hất chân người đó ra khỏi vai mình .
- Ấy chết , quý cô nóng nảy quá – hắn được một trận cười sảng khoái - thôi được rồi , ta xin giới thiệu trước , ta là Kam Su Won rất là nổi tiếng ở đây , xin hân hạnh gặp người mới , người mới ở đây là cô ấy. – hắn chỉ thẳng vào mặt Hwang Na .
- Tôi không có hân hạnh đâu đấy – cô phát hiện ra chiếc hộp nhạc quen thuộc – Trả lại đây cho tôi , anh , anh từ đâu đến , sao lại có được thứ đó ?
- Cái này là cái gì thế ? – Su Won nhìn vào nó một chút rồi nắm chặt giấu sau lưng – Nó phát ra nhạc đó , hồi nãy ta thấy nó hát như thế này
Khi quan sát chung quanh tôi thấy thật đau lòng
Thế giới tràn đầy thù hận và căm ghét

- HOPE của H.O.T – Hwang Na cười mừng rỡ
- Ra là nhà ngươi hay nghe mấy thứ nhạc này , lời lẽ bi quan thế , ngươi chết chắc là do tự sát – Su Won phẩy tay châm chọc .
- Ngươi thì biết gì mà nói , bài hát ca ngợi tinh thần vươn lên như thế mà ngươi chỉ nhớ được có nhiêu đây thôi sao ?
- Thực ra ở cái thế giới này thì chỉ nghe được có nhiêu đó thôi cũng là điều dễ hiểu mà , nơi này thì làm gì có hạnh phúc , có cái gọi là tinh thần vượt khó . – Su Won tựa hai cánh tay lên đầu gối , hắn ngồi chỗm lên với những ngón chân chụm lại nhau và quăng trả cái hộp nhạc cho cô ấy.
- Nơi này …
- Là điện ngục đó !
- Cái gì …
- Nếu không phạm tội tày đình thì nhà ngươi sẽ không xuống đây làm gì ? À mà xuống đây lại đáp vào nhà của quản ngục nổi tiếng như Nan Ky-u thì cũng kì lạ lắm ? Ta nghĩ ngươi nên cẩn thận con nhỏ đó… Àh mà H.O.T sao ? Nghe quen quen , hình như có liên quan đến Nan Ky-u thì phải , chắc nó rủ cô xuống đây chơi với nó chăng ?
Đầu óc Hwang Na bây giờ rối ren lắm , cô không biết mình nên nghĩ đến điều gì và tránh nghĩ đến điều gì , cô chẳng nghe được Su Won huyên thuyên điều gì nữa , tất cả mọi thứ còn có ý nghĩa gì chứ , khi mà cuộc sống đã kết thúc thật rồi .
Những âm thanh lạo xạo như tiếng một đàn côn trùng ngọ nguậy đôi chân. HwangNa nghe như âm thanh ai đó đang hát những khúc bi ai , rền rỉ trong lòng mình , ở đằng trước , ở đằng sau , ở bên trái hay bên phải , đều nghe thấy . Tiếng hát chậm lại , đánh lên những phách nhịp làm loạn nhịp tim , vâng đúng rồi , đây chính là điện ngục , nơi mà cuộc sống tội lỗi bắt đầu và bị trừng phạt , cuộc sống mới bắt đầu , trái tim được tái tạo lại và cũng sắp sửa bị lấy đi .
- Nan Kyu đâu rồi , ra đây tụi này gặp cái nào ! – Tiếng nhốn nháo của đám người từ đẳng xa , Su Won giật mình , nhảy đi đâu mất , chỉ còn lại mình Hwang Na trong khoảng không gian hẹp và tĩnh này , tiếng nhốn nháo như vồ đến thật nhanh , ngay trước mặt cô là một đám người cao to mà đứng đầu hàng là 4 người gồm 2 nam , 2 nữ . Người con gái trong hàng chỉ trạc hơn 20 tuổi tay vuốt ve một con trăn đỏ như máu quấn eo , cô ả dịch chuyển không gian khắp gian cư trú mà Hwang Na đang đứng , ánh mắt xộc xạo tìm kiếm và nói :
- Kam Su Won vừa mới ở đây ra , hắn dám đột nhập vào phòng Nan Ky-u . Thiệt to gan !
Một nam thanh niên trong số bốn người , vóc dáng vạm vỡ , cặp lông mày sậm với đôi mắt sâu nhíu lại , hắn thở dài :
- Phải nói là tài năng chứ ! – ngẩm lại một lúc nói tiếp – có thể là do Nan Ky-u mở cổng mà không khóa?
- Thì đúng rồi , cô ta đã có một ả trông nhà rồi còn gì ? – người đàn ông thứ ba trong bốn người, ánh mắt đa tình cùng với mái tóc xoăn dài ngang vai bồng bềnh lãng tử , lướt đến thẳng trước mặt Hwang Na , nhìn xoáy vào lớp trang phục của cô .
- Đứa nào đây ? Có mặt bất hợp pháp ở nhà Nan Ky-u !? Giết nó ngay – “cái gì lại giết ? tôi đã chết rồi mà , không để tôi yên được sao? “ Hwang Na nghĩ thầm trong bụng .
- Quăng nó vào chảo dầu ? – con trăn đỏ khè lửa , phát ra cái giọng eo éo
- Ta không muốn hao dầu !! – người đàn ông vạm vỡ tặc lưỡi .
- Mày tiết kiệm quá nhỉ ? Thế thì băm thây nó ra ngay tại chỗ đi , mỗi người chúng ta nắm mỗi chi của nó mà kéo . – cô ả cùng con trăn thay nhau tiếp lời .
- Đồ ngu … Thế gọi là “phanh thây” chứ “băm thây” gì ! … - người đàn ông vạm vỡ từ tốn tiếp lờn nên chưa nói hết câu thì đã bị người đàn bà cuối cùng trong bốn người lên tiếng :
- Mọi người không được làm gì hết . Cô gái này thuộc quyền bảo trợ của Nan Kyu cơ mà ! – người đàn ông tóc xoăn dài tránh qua một phía và lúc này Hwang Na đã nhìn rõ gương mặt của người đàn bà thứ tư , người đàn bà cỡ hơn 30 tuổi có đôi mắt to tròn và nụ cười phúc hậu lạ thường , bà ta ngồi xuống một chiếc ghế bập bênh vô hình , và từ đó Hwang Na phát hiện ra trong nhà này , mọi thứ đều vô hình nhưng vẫn có thể chạm vào được .
- Lý do nào chị nghĩ cô ấy thuộc quyền bảo trợ của Nan Ky-u ? – người đàn ông vạm vỡ thắc mắc .
- Mọi người không nhận ra trên mặt cô ấy có vết bàn tay của Nan Ky-u bấu vào sao ? Những vết đen năm ngón đấy ! – Hwang Na quơ tay quệt trên mặt mình , bàn tay cô dính đầy những vết đen như nhớt. – Vậy là Nan Kyu biết cô gái này làm gì ở nhà cô ấy và cho cô gái này ở đây đấy !
- Chà , có vụ đóng dấu bằng mực đen này sao ? – cô ả và con trăn bực dọc đáp trả .
- Ah hahahaha hiểu rồi hiểu rồi – gã đàn ông với mái tóc xoăn dài cười lớn – như thế này nè - rồi hắn nhảy phóc đến chỗ hai người đầu tiên và thì thầm vào tai họ .
Người đàn bà với gương mặt phúc hậu tiến tới nhẹ nhàng bên Hwang Na :
- Chúng tôi xin lỗi cô gái , cô tên gì vậy ? chúng tôi đến gặp Nan Kyu có chút việc vặt ? không biết Nan Kyu ở đâu rồi ?
- Có một con quái vật đến đưa cô ấy … tới gặp Diêm Vương ? Tôi thực sự chỉ biết có thế thôi . – Hwang Na vẫn còn run rẩy.
- Vậy à ? – Bà ta nở một nụ cười đằm thắm , nói một giọng đều đều – Xin lỗi vì đã làm cô kinh sợ , chúng tôi cùng Nan Kyu là bạn , là đồng nghiệp – Bà quay ra nhìn mọi người trìu mến – Chúng tôi là những cai ngục nên phải dùng hình thức hung tợn ở đây với người ngoài , chứ đối với người trong nhà , chúng tôi dễ thương lắm . Phải không nào mọi người ? – Tất cả bọn họ đều trả lời là “đúng” , họ tụm lại với nhau cười khúc khích …
Bất ngờ , Nan Kyu quay trở về trên tay là một bao tải loại lớn , cô ta giậm mạnh chân lên bề mặt đất , có lẻ cô ấy đã phải dịch chuyển không gian một khoảng rất dài .
- Kìa ! Nan Kyu về rồi – Người đàn bà dùng tay di chuyển từ xa bao tải từ trên vai Nan Kyu tới chỗ bọn họ . – Gặp Diêm Vương có chuyện gì không em ? Giới thiệu mọi người với nhau đi nào !
Trên mặt Nan Kyu vẫn chẳng biểu hiện một cảm giác , đôi mắt trắng dã đờ đẫn chỉ vào từng người trong bốn người đứng đầu hàng :
- Người choàng con trăn đó là Cannabis . Người đô con với mái tóc dày kia là Gayageum . Người tóc xoăn kia là Sadist và người phụ nữ trông tử tế này là Avenir . Tất cả đều là người Hàn Quốc nhưng bị bệnh sính ngoại nên xài bí danh không đấy – Mọi người cười lớn trước vẻ mặt chỉ có một biểu cảm của Nan Kyu .
- Hân hạnh , hân hạnh – Bọn họ vẫy tay chào Hwang Na
- Phòng Nan Kyu yên tĩnh thiệt đó , bên ngoài kia ồn ào thấy sợ luôn , mà chắc vậy nên không biết tội phạm Kam Su Won vừa đột nhập vào nhà chứ - Cannabis vuốt ve con trăn , nói mỉa .
- Đó không còn là vấn đề của tôi nữa rồi , chị Avenir , anh Sadist , hai người đoán thử xem Diêm Vương gọi đến với việc gì ?
- Hahaha đừng có nói với tôi là cô được chọn để trở về trần gian làm nhiệm vụ . Hên thế sao ? Năm trăm năm mới có một người thôi đó . – Sadist vỗ tay chúc mừng .
- Đi ngay hôm nay sao em ? – Avenir hỏi thăm – Còn cô bé này ?
- Không cần nhìn thòm thèm nó nữa , tôi sẽ đưa nó đi !
- Nó là gì của mày , Kam Su Won thậm chí vào cả nhà mày mà mày chẳng thèm quan tâm lại quan tâm đến con nhỏ lạ hoắc này . – Cannabis hậm hực .
- Đi với ta không ? Bây giờ ta có đủ sức mạnh để thực hiện những điều ta muốn ? Ta sẽ làm cho H.O.T chỉ trong một năm tái hợp và nổi tiếng hơn bao giờ hết – Nan Kyu tiếp tục làm lơ Cannabis – Em cũng là Choti fan phải không ? Em giúp ta được không ?
- Thiệt vậy không ạ ? – Hwang Na mừng rỡ bấu lấy cánh tay của Nan Kyu – Có thiệt là em sẽ được trở lại trần gian không ? Có thiệt là người sẽ giúp H.O.T với quyền năng của người ?
- “Giúp” – Gayageum nhắc lại – Sao hôm nay mày lại tốt bụng thế hả ?
Có vẻ như tất cả đều nghi ngờ lòng tốt của một trong số những tên cai ngục khét tiếng nhất thế giới cõi âm này , Avenir chấm dứt sự im lặng ngờ hoặc ấy bằng một tràng cười :
- Hahaha ta hiểu rồi , àh chị hiểu rồi các em àh , có phải Nan Kyu muốn làm “việc tốt” để tăng năng lực phải không ?
Àh …” – Mọi người đều vỗ tay cười trước con mắt hoang man và đôi tai nghe những tiếng vỗ tay “ù ù” như tiếng gió va đập vào nhau .
- Đúng đó – Nan Kyu ngất mặt , trông rất tự tin mà việc của tôi là việc riêng , mọi người không cần bận tâm làm gì , mà mọi người cũng đừng tới lui nhà của tôi nữa , tôi sẽ niêm phong lại nơi này , khi nào có tin vui tôi sẽ báo . Bao tải kia là phần lương tháng này của mọi người , cứ lấy hết đi, mọi người gặp tôi cũng chỉ vì thứ này phải không … – Nan Kyu quay lại nhìn Hwang Na , vào lúc này Hwang Na đã quá vui sướng nên không còn sợ cặp mắ trắng vô hồn ấy nữa nhưng cũng không nhận ra nụ cười quỷ quyệt của cô ta , điều mà sau này , rất nhiều lần Hwang Na phải hối hận – Chúng ta đi thôi !
Nan Kyu nắm lấy hai vai của Hwang Na , cơ thể Nan Kyu phân ra thành những hạt phân tử trắng sáng lóa nhưng đôi mắt trắng lóa lại ko phân ra , nó hướng giương thẳng vào gương mặt của Hwang Na , rất nhanh sau đó , Hwang Na thấy cơ thể được phóng lên tít bên trên với tốc độ không thể cản được , cô thấy tim mình như muốn vỡ tung và nhận thấy ngọn lửa đen bùng lên giữa các bề mặt phân từ từ cơ thể Nan Kyu cháy lan đến cơ thể cô , nhưng cô không đau , cô cảm thấy rất yên tâm , cô bắt đầu rơi dần vào mê muội , cô nghe thấy bản nhạc cuối cùng vào ngày cô cùng người chị thân thiết chết , bản nhạc Hope da diết , thân mật , cô nghe thấy tiếng nói cười của hai chị em , cô nghe thấy tiếng nói cười của lũ trẻ trong cô nhi viện , cô nghe thấy sóng biển rì rào , biển trắng vỗ về xô sóng vào bờ biển …
- Em tên gì nhỉ ?
- Em tên là Park Hwang Na
- Ngoan lắm , em sinh năm bao nhiêu ?
- Em sinh năm 1988 . Em sinh ngày 5 tháng 8 năm 1988 .
- Em ngoan nhé , ta sẽ đưa em lên trên trước – Hwang Na ngoan ngoãn gật đầu trước mọi lời đề nghị của Nan Kyu , cô cố gắng hé mi mắt để thấy trước cổng ra của mình . Có hai người gác cổng vòm , người bọn họ ốm nhắt nhưng lại choàng bộ áo giáp lấp lánh ánh vàng, mỗi người đội những cái nón bông đầy lông cừu và cầm trên tay những cây thương nhọn hoắc , bọn họ cao giọng , chặn đường :
- Để cô ta ở lại , chỉ một mình Nan Ky-u đại nhân được qua đây thôi !
Nan Kyu không nói gì , cô ấy chỉ nhếch miệng cười , nụ cười xếch đến tận mang tai , rồi Nan Kyu tung Hwang Na vút lên cao , vượt qua cái cổng vòng và hình ảnh cuối cùng Hwang Na kịp nhìn thấy trước khi cổng vòm đống lại là Nan Kyu rút trong hai cánh ống tay áo mình hai lưỡi dao nhọn hoắc cùng với nụ cười tự đắc …

Tranh của Yuko Shimura

Các vai cameon : SUJU , BoA , Hee Bon , the Trax

Như bị ai đó đẩy thúc ra bên ngoài , Hwang Na chới với khi nhận ra một chiếc xe tải đang lao thẳng đến mình , cô nhảy giật lùi ra đằng sau và mém chút nữa rơi mình ra khỏi thành cầu , chấn ngay lưng cô là thành cầu Incheon vững chắc . Lấy lại bình tĩnh sau một hồi giật mình , cô quay hướng mắt về phía trước, một dãy xe cộ băng băng với tốc độ cao vào buổi sáng sớm , bầu trời dày sương và lạnh buốt hệt như cái ngày cô và chị gái văng khỏi cây cầu định mệnh . Bất chốc buồn , bất chốc thơ thẩn , Hwang Na tự hỏi mình sẽ làm gì tiếp theo với cuộc sống mới này , Seon Yeon , chị ấy đang ở đâu , tại sao hai người bọn họ lại rơi vào những điểm khác nhau ở thế giới bên kia , Hwang Na nghĩ bụng sẽ hỏi Nan Kyu cách đưa Seon Yeon trở về trần gian với mình , chắc chắn là một người như Nan Kyu sẽ đủ quyền năng để thực hiện điều đó . Hwang Na một mình trên làn đi bộ , chắp tay và cầu nguyện . Bỗng một vật thể lướt qua rất nhanh và hình như cô cũng đã thấy chiếc xe hơi màu đen đó từ trước đây , Hwang Na chạy theo thật nhanh để có thể nhìn rõ chiếc xe một lần nữa , trên đuôi sau của chiếc xe những vết xước dài do va chạm mạnh , phải rồi , chỉ có thể là anh ấy , Hee Jun , anh ấy đang ở đây …
Rii riii … kekéttt … chát … uỳnh …
Có cái gì đó như bóp thóp tim gan Hwang Na lại , phía sau cô , ngay trên làn xe cộ , chiếc xe hơi màu trắng tung lên cao , xoay vài vòng trước khi rơi ra khỏi thành cầu và đập mình vào làn nước sâu hút .
- Tại sao …
Hwang Na toan băng qua làn đường bên kia , đến nơi mà chiếc xe đã lộn mình lao xuống mặt nước , cô gọi với theo tên của Seon Yeon và gào khóc . Đúng lúc đó , bàn tay dài bất thường ấy lại bịt lấy miệng cô, Nan Kyu ép đầu Hwang Na vào lồng ngực , để mặc cho Hwang Na khóc nức nỡ trong lòng bàn cô , đôi mắt Hwang Na vẫn nhìn mãi về hướng hiện trường đó .
Nan Kyu thở dài : “ Tất cả những hồn ma chưa được siêu thoát đều có khả năng quay về thời điểm chết của họ và chứng kiến điều đó sảy ra một lần nữa , cứ 24 giờ trôi qua , mọi chuyện sẽ lại bắt đầu như mới” – Hwang Na chỉ còn lại tiếng khóc thút thít , cả hai cùng quay mặt về phía chiếc xe hơi của Hee Jun phanh gấp trên đoạn đường phía trước . Nan Kyu nắm lấy bàn tay phải của Hwang Na , xòe rộng và giơ nó về phía trước mặt : “ Em biết không , đây là năng lực đầu tiên mà em có được” , bàn tay của Hwang Na quơ trên không trung thành một đường vòng cung , cảnh vật xung quanh cô bổng chốc thay đổi cả , bầu trời buổi sáng trờ nên đen mịt và sáng lấp lánh ánh đường , hiện trượng vụ tai nạn đã được thu dọn và làn xe vẫn tiếp tục mở cho các xe qua lại . “Đây là thế giới của hiện tại , em đã chết được 12 tiếng rồi , bây giờ là 7 giờ tối , đây là nơi là em chỉ tồn tại như dạng linh hồn , không tác động trực tiếp vào thế giới xung quanh được . Đây không phải là thế giới của riêng em , đây là thế giới của tất cả mọi người và nó vẫn tiếp diễn” – Nan Kyu lại điều khiển bàn tay Hwang Na quơ lại trên không trung , bầu trời đêm bị làn sương trắng xâm nhập và các tia nắng lại lan chiếm bầu trời đêm . Hwang Na thấy Kang Ta đang gọi điện thoại cho ai đó , anh đã ra khỏi xe và chạy đến phía bên hiện trường , nơi mà chiếc xe bị xe của Yeon ép vào thành cầu , có nạn nhận vẫn ở trong đó , chiếc xe lật bánh và may mắn vướng lại trên thành cầu . Hee Jun vừa lóp ngóp bước ra khỏi cửa xe , anh thở dốc và mắt đỏ hoe .
- Tất cả mọi linh hồn khi chết đều được phép quay trở lại 24 giờ tính từ trước 15 phút trước khi chết của họ . Để làm gì đó ta không rõ , nhưng có lẽ là để tự cứu bản thân mình , thế mà chẳng mấy người làm được điều đó …
- Ở thế giới này em tác động được mọi vật sao ? – Hwang Na ngồi bệt xuống nền đất , đôi mắt vô hồn tràn dụa nước mắt nhìn Kang Ta ngăn cản không cho Hee Jun nhảy xuống cứu hai chị em cô .
- Em sẽ sống như người bình thường vậy đó … trong 24 giờ tới … Nhưng đừng để người sống phát hiện ra em …
Hwang Na cười nhếch mép , 24 giờ tới có là bao lâu . Cô quay lại nhìn Nan Kyu rồi giật mình trước gương mặt mang bốn vết sẹo dài và sâu ,chúng chạy song song , dài từ gò má trái đến cằm phải , nhiều chỗ vẫn còn rớm máu …
- Mặtt … mặt chị bị sao vậy ?
- Ah … vết thương cũ ấy mà , hồi nãy ta phóng lên nhanh quá , cơ thể ta rã ra, vết thương lại nứt ra. – Nan Kyu “mắt trắng” vô hồn , dửng dưng nhìn về phía Kang Ta và Hee Jun , cả hai đang vậy gọi tàu thuyền trên sông đến cứu hai chị em YeonNa , với kinh nghiệm hai năm quân ngũ , JunTa dễ dàng liên lạc bằng kí hiệu tay và cờ với thủy thủ đoàn trên sông . Một vài thủy thù đoàn trên tàu đã ra hiệu “đồng ý” , họ đưa thuyền đến gần chỗ nước mà chiếc xe lao xuống .
- Vậy là họ đã không cứu được phải không ? – Hwang Na chồm người dậy , nhìn theo con thuyền , trong cô vẫn còn nhoen nhúm hi vọng .
Từ phía sau , xuất hiện những tay phóng viên mang những chiếc máy cơ đến chụp lại hình hiện trường . Họ đến còn nhanh hơn xe cứu thương , không biết là do may mắn hay họ chính là những tay săn ảnh các ngôi sao đáp xuống sân bay Incheon . Sự xuất hiện của họ làm cho JunTa e dè , cả hai đã yên tâm phần nào rằng chiếc thuyền kia sẽ cứu hai chị em họ và nếu không thì họ cũng chẳng giúp được gì và lên xe lao đi tránh sự chú ý của những tay phóng viên phiền hà đó .

- Huynh à , ổn mà anh – Kangta an ủi Junie và có phần sợ hãi khi lúc nãy Hee Jun lại hét toáng lên như vậy . Hee Jun không nói gì , mắt ráo hoảnh tập trung vào chạy , tốc độ của anh nhanh hơn , nó giống như anh đang kiềm nén không nói thiệt nhiều , la lớn thiệt nhiều , tốc độ cũng giống như tiếng hét của anh vậy ..
- Sao anh biết là xe của hai chị em đó được chứ ? Họ đã về trước mình cơ mà – Kangta tiếp tục độc thoại – Em đang giữ email của cô em gái đây , tối nay , em sẽ kết bạn với cô ấy , cô ấy … sẽ trả lời em mà phải không?
Hee Jun tựa lưng vào thành ghế , anh giảm tốc độ và lôi chai nước suối lên tu ừng ực . Kangta nhìn Hee Jun đưa đôi môi cong , đỏ như anh đào bị hút vào miệng chai , nước chảy từ trong chai trôi xuống cái cổ đang ưỡn ra , anh bị cuốn hút vào đôi môi ấy , cả cái ngạnh cằm được gọt dũa một lát cực ngọt và cái hạch ở cổ rung rinh khi làn nước trôi qua nó .
- Anh vẫn tới công ty em chứ ?
- Em nói sao vậy ? – Hee Jun cười rạng rỡ và ái ngại ánh mắt của KangTa – Anh đâu thể để em thất vọng được ?
- Anh nói thiệt phải không ? – Kangta chồm người lên vai của Hee Jun .
- Em làm gì thế ? Nguy hiểm quá đó ? – Junie càu nhàu , hất tay Kangta ra – Em này , cái gì cũng từ tốn chứ hả !?
- Xong việc rồi tối qua nhà em nha ? – Kangta lóng ngóng lấy điện thoại ra soạn tin nhắn
- Không được ! Tối nay anh bận rồi . – Kangta nhắm tịt mắt , môi bặm lại , đó là điều anh không muốn nghe – Sau 12 giờ anh mới qua nhà em được đó .
- Anh làm gì mà đi về khuya thế hả ? – Kangta quát tháo – Mẹ em ở nhà đó , anh tính đánh thức mẹ em lên đấy àh ?
- Anh sẽ đi rất khẽ . híhí .
- Không cho qua !
- Thôi mà ! Hay là tối nay đi với anh đi .
- Em muốn ở nhà chăm mẹ già , con nhỏ .
- Con nhỏ ? Ha há há há … Ssen à ?
- Anh chỉ nhớ được nhiêu đó sao ? Còn Venus nữa , nó cũng là con em mà !
- Sao lại trách anh được , anh còn có cả đống baby ở nhà cơ kìa .
- Phải rồi , hèn chi lúc nào gọi điện cũng thấy tiếng mấy em đó lên tiếng trước .
- Kì nha , vậy thôi mà cũng dận anh àh . Thôi mà ! – Hee Jun rờ kiếm bàn tay của Kangta . – Tối nay anh qua chơi với Ssen và Venus nha , anh sẽ yêu thương nó như con mình vậy , hí hí hí .
- Cái tay , cái tay !! – Taya búng liên tiếp vào tay của Junie . Rồi có vẻ nguôi ngoai , anh hạ giọng làm nũng- Nhớ đó , em chờ đó …
Hee jun chỉ đáp lại bằng nụ cười buồn man mác …

Chị chỉ là một hồn ma trong thế giới của em thôi

Hwang Na leo lên chiếc taxi cô bắt được bên đường . Nan Kyu cũng xuyên vào ngồi cạnh , cô thôi miên người tài xế : “Bây giờ ông tài xế này sẽ là trợ lý của em , em đeo khẩu trang rock loại hình vuông này để Kangta và Hee Jun không nhận ra em , họ nói rằng họ đang đến SM đấy , chúng ta sẽ bắt đầu với kế hoạch đầu tiên …
Chưa kịp nguôi đi nổi đau , nhưng Hwang Na đã chấp nhận đến với cuộc hành trình mới , cô có nhiều câu hỏi muốn đặt ra với Nan Kyu lắm là “Tại sao H.O.T lại là kế hoạch nhắm đến của cô ấy ? Phải chăng cô ấy nợ H.O.T một ân tình” rồi thì “Seon Yeon ở đâu ? Làm thế nào để gặp lại chị ấy” , nhưng Nan Kyu có vẻ không muốn trả lời thêm điều gì , cô ấy nói “ở Địa Ngục có rất nhiều điều bí ẩn lẫn bí mật , chính cô ấy cũng chẳng biết được” . Hwang Na cũng muốn tin tưởng vào Nan Kyu , cô tự nghĩ nếu không tin tưởng vào Nan Kyu thì làm sao cô ấy tin tưởng lại mình được , nhất là khi Nan kyu đã chọn cô làm người song hành thì cô cũng phải hết lòng tin tưởng vào cô ấy , nhưng không hiểu sao cô cảm thấy nghi ngờ Nan Kyu nhiều lắm , có lẽ một phần cũng vì cô cho rằng Nan Kyu không muốn trả lời câu hỏi của cô chứ không phải là cô ấy không biết câu trả lời … “Người như thế có đáng tin không ? Người con gái có đôi mắt vô hồn ấy thì làm sao tôi biết được cô ấy đang nghĩ gì ? Nếu có Yeon ở đây , chị ấy sẽ biết phải làm gì …

JunTa khoác vai nhau vào sảnh chính của trụ sở lớn nhất của SM Ent trước sự ngạc nhiên lẫn ngưỡng mộ của nhiều người . Rất nhiều người trong số họ nhận ra Hee Jun và cuối chào , những người khác nhìn Hee Jun bằng ánh mắt ái ngại , họ cho rằng Hee Jun sẽ mang lại những điều tiếng không tốt cho công ty . BoA đang đang làm một cuộc phỏng vấn với báo chí về công việc làm BGK của KpopStar tại sảnh tiếp khách được trang hoàng bằng kính và đá hoa cương , cô thoáng nhìn thấy hai ông anh lớn nên tìm cách trốn ra khỏi buổi phỏng vấn , từ đằng sau , BoA nhảy chồm lên vai HeeJun :
- Anh mập ,anh mập đi ăn cà rem anh mập !
- Đứa nào đây , già mà nhí nhảnh như con … - Hee Jun cựa quậy đôi vai , hung hẩy BoA ra sau
- Con gì … - Kangta thêm mắm thêm muối … - Con chó …
- Mấy anh cà chớn … - BoA đạp hông Kangta , sau đó , tay giả làm động tác yoga , trịnh trọng nói – Anh vào SM lần nào mà lên báo nói tới SM bàn chuyện vậy hả , anh mập ?
- Con kia , từ “oppa” , “ssi” , “huynh” của mày đâu ? – HeeJun dùng khẽ tay nẫng cằm BoA lên.
- Dạ sunbae – BoA đỏ mặt , cô biết thừa HeeJun đang đá lơ sang chuyện khác mà cô cũng tin chắc mình đã biết câu trả lời của mình rồi – Mấy anh tính làm gì ở đây ? Phòng của Kangta ở lầu 2 , lầu 2 thẳng tiến – BoA làm động tác trình diễn của sentai , hướng thẳng về phía trước .
-Lanh ! Làm gì đấy ? Muốn lên lắm à . – Kangta bắt chước động tác nẫng cằm BoA
- Em lên làm gì nhỉ ? – Lại đỏ mặt – Mấy anh muốn em “méc” với chủ tịch không ?
- Muốn ! – Kangta vỗ tay – Em cứ nói là tụi anh sắp kết hôn và đang tính chuyện tổ chức đám cưới – HeeJun hết hồn , đẩy đầu Taya ra xa .
- Chẹp , ý anh là tụi anh sẽ làm một project không thuộc quyền quản lý của công ty phải ko ?
- Con nhỏ này vẫn cái kiểu một khi đã nghĩ gì thì không ai thay đổi được. – HeeJun đánh mặt đi hướng khác nhưng vẫn liếc mắt về phía BoA – Tí nữa nếu tụi anh còn ở đây thì em cứ lên chơi nha , nhiều thứ cho em méc với chủ tịch lắm đó .
- Dạ …


Đang làm gì đó ?” Tin nhắn cuối của Hyuk gửi cho Tony , Tony không muốn trả lời tin nhắn kiểu này nữa , Tony không buồn nhắn tin trả lời , đối với anh , Hyuk có thể viết văn chương và những lời nói không thật lòng qua tin nhắn . Anh muốn Hyuk gọi điện thoại cho anh chứ không phải qua tin nhắn , hơn ai hết anh hiểu rằng , con người tự nhận mình là đa nhân cách sẽ không bao giờ là đủ an toàn với anh . Nhưng mà , anh sẽ phải gọi thôi … nếu Hyuk cứ mãi im lặng .


Hwang Na thử đủ loại kiếng mát cho bác tài xế , bác tài xế bây giờ giống như nhân vật có cặp mắt lazer trong Xmen vậy , dù gì như Nan Kyu nói : bỏ kính ra thì rất nguy hiểm , mắt người bị thôi miên lờ đờ , con ngươi thì lệch loạn xạ trông thật khó coi .
- Mau lên , họ vào trong rồi – Cả ba người đứng trước cổng trụ sỡ chính của SM , chỉ có Nan Kyu là linh hồn không ai nhìn thấy được , HwangNa cùng bác tài được cô đặt tên là “người đẹp không cần nhìn” dắt nhau từ tốn vào cổng chính .
Sảnh đường tại trụ sở chính lúc này đã không còn Kangta và Hee Jun , có lẽ họ đã lên thang máy , sảnh đường đông đúc người qua lại , rất nhiều người trẻ trong một công ty cũng không còn trẻ nữa , Hwang Na đeo chiếc khẩu trang rock to vành che gần hết gương mặt từ sóng mũi đến cổ mà ban nãy cô tự hỏi là có phải Nan Kyu là Tôn Ngộ Không có 72 phép thần thông không mà cô nói muốn thứ gì là Nan Kyu biến ra ngay thứ đó .
- Sinh viên đăng kí thực tập phải không ? Xin lỗi đây là trụ sở chính , không phải chỗ tuyển sinh – Một anh trai bảo vệ to lớn chặn đường .
- Đây là rocker Hwang Na ssi , cô ấy có lịch hẹn với Ban Phụ Trách ở đây . – bác tài xế gầm gừ …
- Rocker Hwang Na ssi …
- Anh kia là the Trax phải không ? – Hwang Na trông thấy JungMo từ đằng xa vác theo cây đàn guitar loại khủng , con nhỏ hét lớn - Double-necked electric guitar ! Anh có thể chơi được nó sao ?
JungMo đứng hình vì giọng nói oang oang khủng khiếp của HwangNa . Anh nhìn tứ phía để xác định tiếng nói phát ra từ đâu : “Đâu có , đâu có”
- Uầy sao cứ phải chối thế - Hwang Na thậm chí còn cười lớn trong sảnh . Nan Kyu bắt đầu nhìn thấy Hwang Na đã có thể làm chủ được tình hình , quyết định đi trước để tìm Kangta và Hee jun – Anh là JungMo mà , tôi đã thấy anh chơi guitar điện rồi , khá lắm , khá lắm – JungMo giật mình phát hiện ra người vừa hét toáng lên lúc nãy , cô ta mặc bộ punk bong bẩy và nhiều lưới , đã vậy còn bịt khẩu trang kín mít.
- Dạ … Ủa ai dzậy ?
- Nào , rút ra chơi xem nào ? – Hwang Na hí hửng như vừa phát hiện ra bạn trai của bạn thân.
- Aaa sssu , đây là sảnh chính mà – JungMo lung túng , giấu đàn ra sau . Anh ta liếc nhìn xung quanh rồi kéo HwangNa vào khu căn tin , HwangNa ra lệnh cho bác tài xế quyết định đi lang thang đâu đó ngoài sảnh … - Đây là đồ mượn , híhí , biết chơi hông ?
- Sao lại không ? – Hwang Na giả bộ cười khe khẽ .

“Họ ở trong kia” – Một giọng nói yếu ớt đã từng “sống” tại trụ sở này chỉ đường cho Nan Kyu …
- Em đã trình bày với anh rồi đó , với tình hình này thì chả ai đủ tinh thần để hợp band lại đâu – Kangta để mặc cho tấm màn cửa sổ phất phơ bay , vuốt ve da mặt – Mọi người giờ nhiều mối lo tâm lắm , anh cũng vậy mà phải không ? Hợp band lại mệt mỏi và lắm thứ để làm lắm … mà H.O.T cũng đã lên đến đỉnh cao rồi nên ai cũng muốn chinh phục những đỉnh cao khác , nên cứ chần chừ mãi , mà chúng ta cũng không lấy dc bản quyền bài hát nữa , em vẫn chưa điều tra được gì nhiều , có lẽ nếu hợp band lại , chúng ta cần phải sáng tác thêm nhiều bài mới … mà nhóm mình có ở bên nhau thường xuyên , làm việc thường xuyên được đâu .
- Ừa , anh cũng đã nghĩ đến chuyện một nhóm tác giả - HeeJun ngồi thả lỏng trên chiếc ghế xoay , một cánh tay buông thỏng , một cánh tay chỉ lên trời – Anh đã từng muốn chúng ta thành những nhạc sĩ nổi tiếng chuyên viết nhạc quảng cáo , TVC – Anh và Kangta cười ngất – Nhưng anh thấy hiện tại , à thời nay nè , bài hát ca từ chán quá , anh cũng muốn thay đổi , thay đổi , chúng ta cũng thay đổi rồi , anh muốn chúng ta thay đổi đấy , muốn chúng ta tạo nên một làn sóng , hoặc là một chất xúc tác để thay đổi diện mạo của Kpop ngày nay , vốn nhiều bề ngổi hơn bề sâu …
- Anh muốn chúng ta viết lời nhạc thật hay và phong cách sao ? tự nhiên em muốn viết OST ghê .
- Gu âm nhạc của em đẹp , thuần túy hơn cả thẩy bốn người còn lại , trong đó có anh đây , nhưng em thiếu cái gì đó gọi đi trend . Mà anh thì chẳng cần lời nhạc phong cách nữa đâu , em thấy đó , phần đa chúng ta là rapper , bản chất chúng ta đã có thừa phong cách rồi , thậm chí , chúng ta không cần giới thiệu mình là “chó” và kẻ chống đối , họ cũng biết chúng ta mang mầm móng tội lỗi .
- Hahaha anh nói gì thế !?
- Cái mà chúng ta muốn nhắm tới không là lời hay hoặc phong cách , cái mà chúng ta nhắm tới là tạo nên xu hướng , làm nên một phong cách rất H.O.T mà không phải của ai hết , nó không cần bạo loạn , yên bình hay sao sao cả , nó là một cái gì đó của tương lai , mà muốn hát thì phải có bài hát , muốn vậy thì phải sáng tác . Hihi , anh theo ý em , chúng ta có thể cùng nhau sáng tác nhạc mà không ảnh hưởng nhiều đến công việc chung nè .
- Nhưng mà vậy liên lạc cũng chậm lắm , mà em cũng ngại làm phiền mọi người , gọi điện thoại thì phiền mà twitter thì lộ liễu … Ước gì có thể sống chung như ngày xưa …
Sống chung như ngày xưa” … HeeJun nằm song soài lên mặt bàn , anh nhìn những tấm hình trên những khung ảnh nhỏ nhắn mà Kangta để trên bàn , hình ảnh của gia đình , của người bạn gái mới của Kangta , anh mĩm cười , anh kéo tay Kangta lại gần anh và khẽ nói “Chúng ta là gia đình , mãi mãi là gia đình , chỉ cần mọi người nghĩ như vậy là đủ” …
Sống chung như ngày xưa” Nan Kyu nhếch miệng cười và đủng đỉnh xuyên tường ra ngoài văn phòng … “Sống chung lúc nào chả đông vui HáHáHáHá …

“I like dreamin'
Cause dreamin' can make you mine
I like dreamin'
Closing my eyes and feeling fine
When the lights go down
I'm holding you so tight
Got you in my arms
And it's paradise 'til the morning ligh”
Giai điệu của bài “I like dreaming” vang lên , xuất phát từ tiếng đàn của Hwang Na đôi lúc dào dạt khi lia nhanh từng sợi dây đàn , đôi lúc lại như ánh nắng với âm thanh tựa như tiếng kèn sác-xô-phôn . tại sảnh chính lúc này khá đông những gương mặt quen thuộc : Park Hee-Bon , Lee Teuk , Shin Dong , Eun Hyuk , Dong Hae … đang vỗ từng nhịp và hát cùng nhau . Mọi người cùng ngân nga theo bài hát quen thuộc được phối lại theo một phong cách rất khác . Một chút chua chát khi HwangNa buông cần đàn , thả lỏng hai tay và chơi theo phong cách đàn tranh . Tiếng đàn đậm đà , thô sơ rồi bất thình lình cô ấy liên tiếp xen kẻ gảy hai cần đàn khác nhau , tiếc tấu nhanh nhưng âm sắc vẫn tĩnh vì lòng người vẫn chìm trong lời bài hát và âm nhạc đã cố ý lắng xuống và dành thời gian để đẩy những cảm xúc khác lạ lên cao .
- Một bản rock trên nền nhạc ballad nè – JungMo hào hứng nói chuyện mà ai cũng biết .
- Ai mà có thể chơi “I like Dreaming” bằng double-necked electric guitar chuyên nghiệp và đặc biệt như thế chứ? – Hee Jun và Kangta bước tới gần đám đông.
- Oh Kangta ssi - Dong Hae cùng Lee Teuk ngửa cổ lên trời để hát tông cao , thoáng thấy bong dáng quen thuộc , Dong Hae nghiêng đầu , lật đật chạy tới phía Kangta mà mém nữa té lên người HeeBon . HwangNa đột ngột ngừng chơi … – Anh thấy hay không cơ chứ ? Em thấy hay quá chừng !
- Ai thế cục cưng ? – Kangta bẹo má DongHae .
- Là Park Hwang Na của nhóm Cento Apls đó .
- Nhóm Cento Apls ? – Hee Jun cố gắng lục trí nhớ của mình .
- ahhhhhhhhhhhhhhh HeeJunnnnnnnnnnnnnn . – Không hiểu thế nào mà đồng loạt bốn thành viên của SUJU đồng loạt la lệt, lêch thếch chạy tới gọi tên HeeJun.
- Trời ạ , xê ra , ở đâu ra lũ lôi thôi thế này ? Mà từ “ssi” đâu cơ chứ , tui ở đây nãy giờ mà giờ mới thấy là sao ?
- HeeJun ssi có cái mông vểnh , mỏ vểnh mà tay còn cong quèo. – Shin Dong đọc rap một bài có nhấn mạnh từ “ssi” .
- Ah tụi em mới tập ra mà , tập với một band mới ra mắt của SM . – Lee Teuk cười toe toét – Oppa tới công ty chi vậy ? – Lee Teuk thỏ thẻ sát vào JunTa – Chủ tịch vừa mới lên phòng đấy , mấy anh tới gặp chỉ tịch phải không ?
- Oppa à – HeeBon chạy tới ôm chầm lấy Hee Jun – Oppa sẽ trở lại với SM phải không ạ ? Em biết ngay mà – ngập ngừng - … rồi thì … trở về chung với mọi người bên mái nhà xưa vẫn tốt hơn đứng một mình mà … Ở công ty S , họ bắt anh làm nhiều việc lắm phải không ?
- Thứ nhất , chuyện này ai muốn nói gì với chủ tịch thì cứ nói , tụi anh không cấm và tụi anh cũng không tới để gặp chủ tịch – Kangta thẳng thừng trình bày , tay bên kia vỗ về cặp má của Dong Hae . HeeJun nhìn HeeBon ngại ngùng. – Thứ hai , anh cần một người liên hệ với báo chí , đảm bảo nguồn tin đồn như sau “ Kangta và HeeJun gặp nhau tại trụ sở chính của công ty SM , mọi chuyện là như thế nào ?” , tí nữa cả đám ra kia chụp hình chung rồi đăng lên , đính kèm lời úp mở như sau “Kangta dự định sẽ phát hành album vào năm tới , đang chăm chỉ tập luyện thanh nhạc và vũ đạo , có được sự giúp đỡ của bạn bè hẳn rất vui mừng khôn siết . Việc tái hợp H.O.T sẽ sớm được thực hiện thôi nhất là khi cả năm hỗ trợ nhau từ xa như thế này , kể cả việc sáng tác và vũ đạo
- Chà , Kangta ssi viết fanfic giỏi lắm đó chứ đừng tưởng … - Lee Teuk châm biến ngay khi vừa hiểu ra câu chuyện .
- Fanfic cái gì chứ ? – HeeBon phì cười – Vụ này mà đến tai chủ tịch là có chuyện vui lắm đây , ông ấy sẽ đập bàn cười trong niềm vui “vật vã” .
- Cô này sử dụng tiếng lóng ở đâu ra thế ? – HeeJun lắc ngón trỏ chỉ tứ phía , khiến HeeBon dụi đầu vào vai Junie cười ngất.
- Phải rồi , gà cũ tính cướp đi tỏa sáng của gà mới mà . Gian nan đây. – Eun Hyuk gật gù với ý kiến của mình . – Ai đây , ai đăng bài này ?
- Sao lại nhìn tui ? – Mọi người đổ dồn ánh mắt và cười tủm tỉm với Dong Hae - Ờ tin vịt à , em không chắc nữa , mắc công tung tin vịt lại vạ lây em thì sao ? – Mọi người không nhìn Dong Hae nữa – Ơ này ! Em biết một cô phóng viên mới quen …
- Oh yeah , phóng viên nữ mới quen – Cả bọn đập tay nhau cười lớn .
- Em sẽ tạo cơ hội cho cô ấy , dù có tin vịt thì cô ấy cũng vui vẻ thôi phải không mấy anh ? – Dong Hae cứ cười xong lại cuối xuống băng khoăn .
- Thôi thì tùy em . Anh chỉ muốn có nguồn tin đúng như ý anh muốn mà thôi – Kangta nựng má Dong Hae không biết đến lần thứ mấy .
- Em sẽ làm . – Dong Hae gật đầu cái rụp ra quyết định nhanh chóng và đầy tự tin .
- Cẩn nha! – Jung Mo cố ý muốn làm sụp đổ tinh thần đứa bạn , trong Dong Hae bực mình lôi điện thoại ra tìm số

- Em thấy ai là người dễ điều khiển nhất ở đây ? – Nan Kyu lấp ló đằng sau HwangNa , cô ko dám lại gần Kangta , người ca sĩ mà cô hết lòng yêu quý .
- Em ko rõ , nhưng em nghĩ chị đã nghe được màn đối thoại của họ , Dong Hae đang gọi điện cho ai đó thì phải , Dong Hae cũng khá là ngốc nghếch , thật thà , em nghĩ đối tượng của chị là anh ta đó .
- Cảm ơn em !– Gương mặt của Nan Kyu tối xầm lại nhưng con mắt lại sáng rực khiến HwangNa rùng mình . Luồng sáng từ ánh mắt của Nan Kyu phóng ra cực mạnh đến chỗ Dong Hae , Hwang Na lấy tay bịt chặt miệng để không thét lên tiếng cầu cứu và sự hối hận . Luồng sáng thiêu đốt một vùng phía sau lưng Dong Hae , vùng lửa ấy vùng vẫy gào thét , lần đầu tiên Hwang Na nhìn thấy chuyện kì quái như vậy xuất hiện trên trần thế , cô hớt hải nhìn khắp quanh , không ai có vẻ như nhìn thấy điều mà cô đang nhìn thấy , vùng lửa càng lúc càng lớn hơn , nó gào thét rồi đùng đùng phóng tất cả sức lực cuối cùng bay thẳng đến phía Hwang Na . Hwang Na rít lên ghê sợ , vùng lửa ấy rõ ràng là một linh hồn đang bị thiêu rụi , Nan Kyu đỡ lấy HwangNa , đưa miệng hút vùng lửa ấy vào trong cơ thể cô , nhưng “ngọn lửa ấy chẳng thể làm cho chị ấy ấm lên chút nào … ?
- Chuyện gì thế HwangNa ssi ? – Jung Mo chạy đến hỏi thăm và hầu như tất cả mọi người đều nhìn cô kinh ngạc và hoảng sợ .
- Ah không . Ủa đâu rồi …? – Hwang Na ko thấy NanKyu ở bên cạnh mình nữa , cô nhìn thấy Dong Hae vẫn đang gọi điện thoại một cách rất bình thường , như chưa có việc gì sảy ra …
- Cento Apls là band chơi thể loại punk à ? – Hee Jun bước nhẹ nhàng đến Hwang Na – Tôi là Hee Jun, hân hạnh … - để ý đến đôi mắt vẫn còn hoảng loản của Hwang Na giờ còn hoảng loạn hơn khi gặp anh , anh thử tỏ ra thân thiện hơn – Tôi là Moon Hee Jun , dạo này có rất nhiều các band nhạc trẻ thành công , band nhạc của bạn đã chơi nhạc ở sân khấu nào rồi ?
- Àh … Àh không … Àh … Tôi chợt nhớ ra mình có việc bận một chút , xin phép anh … Àh … Chúng tôi chỉ là band nhạc sinh viên biểu diễn ở Busan thôi , xin phép anh …
Hwang Na hấp tấp chạy ra ngoài cổng , bên trong kia Dong Hae ngừng cuộc gọi điện , Hwang Na chạy ra ngoài , ráng quay lại nhìn anh ấy , gương mặt không nét biểu cảm của Dong Hae sao mà giống Nan Kyu thế chứ “Là nụ cười của Dong Hae hay nụ cười của Nan Kyu?” , thình lình Nan Kyu với trang phục đen muốt từ đầu tới chân bước ra từ thể xác của Dong Hae và tiến về phía cổng với Hwang Na , để mặc cho Dong Hae chơi với và ngã lăn trên nền nhà . Mọi người nhào đến xem anh ấy có sao không . Tất cả đều không để ý đến người con gái mặc trang phục đen muốt lên taxi cùng một nữ rocker vừa ban nãy là người được ngưỡng mộ nhiều nhất …

Câu chuyện bữa sáng của JunTa



Đồ đáng ghét, em ghét các anh lắm, các anh đã nói H.O.T Forever cơ mà. Sao mãi các anh k trở lại???
- Một người hâm một với bí danh là Hiyukie Jang viết như thế trên mạng xã hội . Hyuk đang bóc bánh mì nướng và đọc một số lời bình trên mạng , nhưng anh đang ăn và anh cảm thấy câu nói này khiến bánh của anh trở nên dỡ tệ … Nhưng không phải chỉ có mình anh đang đọc chúng , Kangta ngồi thẫn thờ chờ Hee Jun đến như lời đã hứa , anh trả lời một người hâm mộ như sau : “Đừng ghét anh mà , anh sẽ ra album mới phục vụ em nha ” , anh cảm thấy mình rãnh rỗi quá sức , trong khi hộp thư mail của anh đầy ắp những lời yêu cầu hợp tác anh vẫn chưa đọc hết thì anh lại nhớ đến cô gái trẻ với mái tóc hai màu hồng xanh , anh vội vã kết bạn với cô gái ấy theo địa chỉ email để lại trên hộp cơm . Thế là anh lại chờ , chờ hai con người mãi không chịu chấp nhận “lời mời” của anh …

Sáng hôm sau , ngày 22 tháng 10 năm 2011 …
Hee Jun mệt mỏi rã rời , lăn qua lăn lại trên tấm ga trải giường nhìn lạ hoắc và đạp trúng một vật thể lạ: “chó con … sao gầy thế này?” . Junie lóc ngóc ngồi dậy và nhíu mắt nhìn xem mình vừa đạp phải con chó nào , không phải chó nhà anh , là Ssen …
- Gâu …
- Sao vậy con ? Đau không con ? Cho ta xin lỗi nào ?
Hee Jun phờ phạt nhìn lên những bức tường trong căn phòng anh vừa tỉnh dậy , toàn hình của Kangta cộng thêm bé Ssen nữa thì suy ra đây là phòng của Kangta rồi , tối qua anh đã uống rất nhiều rượu thì phải , anh đã bắt xe đến nhà Kangta sao , anh nằm trên giường của cậu ấy thì cậu ấy ngủ ở đâu ? Junnie cuối xuống nhìn vào bộ trang phục của mình “ai thay đồ ngủ cho mình thế này ??” . Một đống câu hỏi xuất hiện trong đầu cùng một lúc quả là đang ở trong tình trạng cấp bách rồi … Anh luống cuống chỉnh lại trang phục , bế Ssen với suy nghĩ coi Ssen như bia đỡ đạn , lỡ có chuyện gì thì người chủ của Ssen cũng sẽ không thể đánh người đang bế bồng Ssen như em bé được .
Cửa phòng không khóa , anh thấy mẹ Kangta đang dọn thức ăn sáng trên bàn ăn và kangta thì đang cùng người quản lý của mình bàn công việc gì đó trong phòng khách .
- Dậy rồi hả con , mới có 8g sáng à , sao không ngủ tiếp đi ? – mẹ Kangta vẫn quay hoay làm bếp .
- Trời ơi , cháu thiệt ngại quá đi mà – Hee Jun le te tới chỗ bác Yong Cha làm việc , toan giúp đỡ bác việc gì đó ?
- Khỏi đi ông tướng , tôi làm hết đồ ăn rồi đây , mì Jajangmyeon đây , chịu ăn không đây ?
- Bác này – Hee Jun phe phẩy cái tay , hí hửng bưng tô mỳ ra bàn kế bên – Con thích ăn mì lắm bác ơi – Uống một ngụm nước rồi dùng đũa gắp mì ăn ngay lập tức . Hee Jun chu môi hút từng sợi mì cho vào bao tử , sốt đen lấm lem quanh miệng , anh le lưỡi liếm ngon lành .
- Tại sao con trai mẹ chưa ăn thì con trai người ta đã được cho ăn rồi hả ? – Kangta giọng hờn dỗi .
- Tiên sư anh . Sao , ngon không con ? Mang tô này sang cho bạn nha !
- Á mỳ Jajangmyeon bác Yong Cha làm ngon nhất trên đời íh .
- Rõ khéo nịnh – bác Yong Cha chan nước sốt thêm cho Hee Jun và cho vào tô của Kangta . – Mẹ con dạo này thế nào rồi , lần trước bác có xem mẹ con đến thăm con tập nhảy trong Dancing with the Star ấy . Mẹ con cưng con ghê vậy đó , mà cái cô vũ công gì đó cũng dễ thương ghê nhỉ , bác là bác chấm cô ấy đấy , chắc mẹ con cũng thấy thế , ha , phải hông ?
- Meeeeeeeeeeeẹ , con đói ! – Kangta bực dọc vì câu nói của mẹ mình với Junie và hét toáng lên .
- Đấy mấy anh , lớn tuổi hết cả rồi , ba mươi mấy hết rồi mà chưa có vợ con gì hết , thiệt là làm cho chúng tôi lo lắng mà . Đói thì tự ra đây mà lấy !
Hee Jun nghe đến câu cuối của bác Yong Cha liền mau chóng bưng hai tô mì qua bàn của Kangta .
- Cùng ăn với anh nào !
- Ôi trời , cứ như con nít mãi thế - bác Yong Cha nhìn cảnh hai đứa trẻ u30 đút mì cho nhau tèm nhem đầy miệng mà cười tủm tỉm – Junie nè , con có bạn gái chưa hả ?
- Dạ … Bạn gái con là tô mỳ - Hee Jun nhìn mỳ , trả lời . Trong lòng anh cau lại một câu hỏi mà anh kìm mãi không dám nói ra “Sao lần nào qua nhà bạn chơi cũng bị tra tấn bằng mấy câu hỏi như thế chứ ?
- Con đã bảo mà , mọi thứ trong cuộc đời Hee Jun đều liên quan đến mỳ .
- Ăn không ? Nói nhiều ! Há miệng ra !
- Con trai bác có bạn gái rồi đấy , con biết chưa , dự định hai năm nữa chúng nó sẽ lấy nhau . – Bác Yong Cha cởi nút thắt chiếc tạp dề .
- Thế á , con tưởng Kangta tung tin vịt lên báo chứ . – Junie làm bộ há miệng cho Kangta há theo để đút mỳ . – Cô nào ? Sao không nói gì cho anh biết ?
- Em nói vậy cho mẹ em mừng ? – Kangta nói nhỏ . Hee Jun làm mặt hờn dỗi , không đưa mỳ cho Kangta nữa mà tự ăn luôn . – Chứ em cũng định 2 năm nữa thì kết hôn nhưng cô ấy vẫn chưa hợp với em lắm .
- Quản lý Cha này , ăn sáng chưa cháu? – bác Yong Cha ân cần hỏi .
- Dạ thôi ạ , cháu được cô ấy mang bữa ăn sáng tới rồi ạ ? Bạn gái cháu đảm đang lắm . Dạ . Haha .
- Anh có bạn gái rồi hả - Kangta nói khích .
- Tôi nói vậy cho mẹ anh ghen tị lẫn mơ tưởng đó – Quản lý Cha nói nhỏ , nhưng mà bác Yong Cha đúng là đang mơ tưởng thật .
Hee Jun dùng khăn giấy chùi miệng cho Kangta , tim anh đập lên vì sung sướng , anh hỏi “chiều nay đi chơi với em không ? chiều nay Tony đón nhóc Won ở sân bay Gampo đó .
- Không được rồi ! – Hee Jun dùng chính khăn đó chùi miệng cho mình – Chiều nay anh có hẹn đi triễn lãm tranh Moonassi rồi .
- Ah họa sĩ Moonassi Kim Daehyun đó àh !? – Quản lý Cha nhảy vào góp vui – Dạo này anh ấy nổi tiếng thế giới luôn đấy chứ . Mà Hee jun ssi cũng có cảm hứng với hội họa quá nhỉ .
- Ah tại anh ấy có chữ “moon” trong cái tên đấy – Hee Jun nói rồi cười , Quản lý Cha ngả ra cười , Kangta hết muốn cười …
- Còn tối nay thì sao ?
- Kì lạ quá , tối nay anh cũng có hẹn luôn , ah đúng rồi , hôm qua anh có gặp mấy em ở các girlgroup mới, mấy em ấy hẹn anh tối nay lại gặp nữa .
- Cái gì chớ ? Anh thành con nghiện bar rồi àh . Xê ra , xê ra – Hee Jun phát hiện còn một vết nước sốt nữa dưới cằm của Kangta , anh định tới chùi đi thì Kangta dùng tập hồ sơ né và hất cánh tay của Jun ra . Bình thường Hee Jun sẽ nhường Kangta nhưng hôm nay anh muốn chùi cho hết sốt trên mặt cậu ấy , cho nên ra sức đẩy tập hồ sơ của cậu ấy qua một bên . – Xê ra , đừng lại gần em , girlgroup bây giờ toàn 9x không hà , anh cặp kè với cả 9x luôn sao ? – Kangta dùng hết sức đập tập hồ sơ vào người Junie khiến Junie ngã nhào xuống di-văng , nhưng Junie đã mau chóng chộp lấy cánh tay của Kangta và kéo cậu ấy xuống và thế là cậu ấy ngã lên người anh .
- Không á ! Làm trò gì thế !? – Kangta ra sức vẫy vùng , Jun không cho cậu ấy ngồi dậy . Hình như đã dùng hết sức vào cú đập hồi nãy , Kangta mệt mỏi , ngã vào ngực HeeJun thiếp đi mất .
- Trùi ui , sao hai cậu lại làm chuyện đó trước mặt tôi chứ ? – Quản lý Cha phẩy tay , cười toe toét .
- Em mệt quá anh ơi – Kangta thổ dốc , khóc thút thít vào lồng ngực Hee Jun – Hôm qua anh có nhớ anh đã làm gì với em không … Anh có biết là em mệt lắm không … Em đã rất đau đó … Tại sao anh làm chuyện đó với em nhưng trong lòng lại nghĩ đến những người khác ở bar được … hix
- Em …
- Hôm qua cậu ấy chờ anh tới rất lâu nên chắc mệt và đau lòng , mà sáng ra cậu ấy lại dậy sớm để làm việc đó , giờ đâm ra mê sảng rồi . – Quản lý Cha thu xếp đồ đạc chuẩn bị đi - Anh đừng lo , cậu ấy hay làm nũng vậy đó , chứ sáng nào cậu ấy chả dậu sớm rồi thiếp đi bất thình lình như vậy đó .
- Mệt thì em cứ ngủ đi … nha … - Hee Jun mân mê mớ tóc xoăn của Taya …
Bác Yong Cha từ trong phòng mình bước ra với bộ xiêm y mới , bác đứng khựng lại nhìn con trai mình ngủ ngon lành trên người một đứa con trai khác mà bác cũng rất quý mến . Bác không muốn nói nhiều , bác cũng đã sắp xếp cho mình và con trai mình những dự định , cho đến lúc này , Chi Hyul vẫn là đứa con có hiếu và biết vâng lời, dẫu bác biết một khi nó đã quyết định làm điều gì thì chẳng ai thay đổi được . Bác cố tỏ ra vui vẻ và dặn dò Hee Jun:
- Bác đi làm tóc tí nha , có gì 30 phút nữa con kêu nó dậy đi làm nha . Ôi trời cái thằng này nằm ngủ kì cục quá ! – bác Yong Cha vấn tóc soi gương .
- Dạ …
Anh không nhớ tối qua đã có chuyện gì xảy ra với em và xảy ra với anh , nhưng anh cũng thấy mệt mà ! Giờ , em còn nằm đè lên người anh thế này nữa , thiệt tình à !” Hee Jun cười tủm tỉm với suy nghĩ của mình .
Chẳng có gì đổi thay trong những hoa tuyết kia. Trên con đường này ta đã từng
Hee Jun ngân nga lời ca của Promise vào tai Kangta , anh muốn cậu ấy nghe những lời phát ra từ trái tim anh và rồi anh đổi lời ca

Giữa trời tuyết trắng , em bên anh không ý thức được rõ ràng tình yêu
Thì cho anh xin giữ mãi lời hứa này , bên em mãi cho dù em chẳng hay biết đó là tình yêu


Kangta không chút cử động , hơi thở anh ấm áp sà vào lồng ngực HeeJun phập phồng . Quản lý Cha dừng bước tại kệ đựng giày , anh đứng lại và lắng nghe Junie hát , trong tim anh cười nhưng gương mặt anh âu lo . Đó là cái biểu hiện mà khi miêu tả chi tiết thì là đôi môi anh cười nhưng mắt anh cau lại , trăn trở . Nhưng rồi đôi mắt anh không cau lại nữa , trán anh ko nhăn lên những nếp nữa , anh chợt nghĩ và thấy lòng bình an …
Junie vẫn hát lời tình ca , có lẽ ngay giờ phút này họ không biết rằng sắp tới đâu những điều khủng khiếp nhất sẽ diễn ra trong cuộc sống của họ , họ sẽ phải chiến đấu , phải xa cách , phải nhận ra những mặt trái của bản thân và đối phương của họ , nhưng ngay giờ phút này họ đang tin tưởng một điều : đó là lời hứa và câu nói “bên nhau mãi mãi” , đến khi nào họ vẫn còn tin yêu vào điều đó thì không có gì có thể đánh bại và chia lìa họ mãi mãi được …

....




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét