[Feeling] 14 năm - Một chặng đường yêu thương .
7/9/1996 - 7/9/2010
14 năm một chặng yêu thương .
7/9/1996
" Xin chào , chúng tôi là H.O.T ...... "
....
Cánh hoa thời gian nhẹ rớt trên nốt nhạc buồn .
14 năm rồi nhỉ ? Một chặng đường dài . Thời gian cứ trôi lặng lẽ mà chẳng hề dừng lại để ngắm nhìn .
7/9/1996
Thế giới biết đến 5 thiên thần .
H.O.T's fan bắt đầu biết yêu thương , buồn đau và rơi lệ cùng 5 con người ấy .
Những chàng trai trẻ với nụ cười hồn nhiên nhưng đều gánh trong tim những nỗi đau vô hình , họ mang đến niềm vui và nụ cười cho hàng triệu con người khác .
Những chàng trai ngốc nghếch chẳng biết quan tâm đến bản thân .
Những chàng trai được hàng triệu người yêu mến .
Những chàng trai được coi là biểu tượng của Hàn Quốc .
High-five Of Teenager
Thế giới trong em là một nét nâu ảm đạm .
Ngày Thượng Đế cho em gặp anh ...
Thế giới trong em phủ đầy màu sắc ...
Cảm ơn Người vì đã cho em gặp anh .
Dạo này gần như bất giác , tôi nghe nhạc các anh nhiều hơn . Không phải bình thường tôi không nghe nhạc H.O.T . Nhưng từ khi tôi nhận ra giọt nước mắt lăn dài trên má mỗi khi nghe thấy những giai điệu ấy ... tôi đã bắt đầu trốn chạy .
Có lẽ dạo này cuộc sống cho tôi nhiều mệt mỏi để bất giác tìm về những kí ức vui vẻ .
Năm tôi học lớp 7 ...
" Khiếp , xấu như thế này mà cũng xem , tóc xanh tóc đỏ ... "
"..."
Các anh đến với tôi trong một mùa hè rực nắng . Ấm áp đến nỗi khiến người ta cảm thấy bất an .
Chỉ đến khi đã yêu H.O.T , tôi mới nhận ra một điều : " H.O.T đã tan rã. "
Các anh đọng lại trong tôi không phải như những nốt nhạc sôi động mà là một bản tình ca buồn nhưng không mộng mị .
Đối với một đứa trẻ lớp 7 chưa hiểu biết nhiều như tôi , các anh đã cho tôi nhiều thứ . Những xúc cảm thoáng qua ở từng mốc trong cuộc đời chưa hết nửa chặng đường của tôi , cho tôi biết mình đã yêu các anh đến thế nào .
Năm tôi học lớp 8 ...
Bắt đầu biết ghét ai đó một cách thậm tệ . Bắt đầu biết khóc vì H.O.T.
Năm học lớp 9 ...
Cuộc sống khiến tôi đau đớn đến mức từng tự kết liễu bản thân mình nhiều lần . Những lúc ấy H.O.T cho tôi một cảm giác dịu dàng và đau đớn đến khó tả . Cảm giác ấy gần như đã ám ảnh tôi . Đó là khi tôi khóc nhiều nhất . Nhưng H.O.T cũng là liều thuốc đã xoa dịu tôi nhiều lần . Trong cơn mơ chập chờn , tôi nhìn thấy những hình bóng thân thương ...
Năm học lớp 10 ...
Khi đã vấp ngã quá nhiều , bỏ bê quá nhiều .
Chưa bao giờ tôi cảm thấy có lỗi với H.O.T hơn khi ấy , chỉ vì nhận ra tôi đã bỏ mặc ko quan tâm đến các anh quá lâu . Trong khi nhữg thứ H.O.T đem lại cho tôi là quá nhiều . Bất giác nước mắt cứ lăn dài mà ko dừng lại được .
Người ta nói tôi quá nhạy cảm với những jì đang thay đổi xung quanh . Có lẽ vậy ... cũng vì thế mà tôi nghĩ nhiều hơn và buồn nhiều hơn .
Năm học lớp 11 ...
Tát con bạn thân chỉ vì nó nói xấu H.O.T . Giận dỗi cả tuần chỉ vì những gì liên quan đến H.O.T . Cảm giác như tình cảm ngày càng trở nên trẻ con . Kỉ niệm 13 năm trong bệnh viện vì sốt xuất huyết :) Cứ tự hỏi bản thân ... liệu năm sau mình có còn hát chúc mừng sinh nhật H.O.T lần thứ 14 đc hay ko ? Vì nhiều lý do mà cứ khiến tôi nghĩ hoài :) nhưng nghĩ hoài rồi cũng ko tìm thấy câu trả lời .
Năm học lớp 12 ...
Năm thứ 6 tôi yêu H.O.T . Dường như tình cảm trong tôi là một đồ thị Parabol khó nắm bắt , có những khi nhìn thấy rất rõ , nhưng có những khi lại chỉ là mờ ảo . Chỉ biết rằng H.O.T luôn là đỉnh của Parabol , nơi có thể nhìn thấy rõ ràng nhất . Và tình cảm được ví như số a luôn dương
Ta hẳn nợ nhau mối ân tình
Như ngày mới nợ ánh bình minh
Như hoàng hôn nợ đêm tăm tối
Và phận làm người nợ tử sinh
Có thể kiếp xưa em nợ anh
Như đêm hạ nợ bóng trăng thanh
Đôi khi em vẫn thường suy nghĩ
Sao nhỉ ...? Vì sao em có anh.
Có nhiều khi gió vụt qua mang theo những hạt mưa mặn .
Khẽ lắc đầu , ngẩn ra nhìn trời chỉ để nói " em yêu anh ".
Tôi yêu H.O.T
Yêu H.O.T vì họ chính là họ chứ không phải ai khác .
Only H.O.T vì chỉ có họ mới đem lại cho tôi bi ai và hoan hỉ .
Yêu H.O.T vì họ đã "cùng tôi" trải qua nhiều chặng đường .
Yêu H.O.T vì tôi yêu họ
Yêu một người có cần lí do ko ? Nếu có thì tôi có thể trả lời : " Tôi yêu H.O.T vì họ đã cho tôi cuộc sống lần thứ 2 , cho tôi biết trân trọng , biết mỉm cười . Yêu họ vì họ là tất cả lí do khiến tôi yêu cuộc sống ."
"Tôi, đi theo họ chừng ấy năm, có lúc lạc đường, nhưng cuối cùng vẫn không thể quên lãng, vậy có lẽ, tôi cũng nợ họ mối ân tình nào đó chăng? Từ kiếp trước, hoặc kiếp trước nữa, ai biết được, nên dù bao nhiêu tình cảm cho đi, vẫn là không đủ. "
Trích : 13 năm - liệu đã phải là một quãng đường dài
Cre : Chotivn.net
14 năm một chặng yêu thương , có lẽ trên chặng đường có nhiều ngã rẽ . Có những con người đã từng đi cùng một hướng nay lại rẽ sang ngả khác , có những con người vẫn cùng ngau , nắm tay , kiên trì đi đến cuối con đường . Nhưng phía cuối con đường ở đâu ? Chúng ta vẫn chưa biết . Vì tình yêu là con đường bất tận , càng lâu thì tình yêu sẽ càng đậm hương giống như chai rượu nho , càng lâu sẽ càng đượm mùi .
Mỗi người chúng ta, bất cứ ai cũng đều phải trải qua một chặng đường yêu mến, gặp gỡ, li biệt , vì một lí do nào đó . Trước đây như vậy, mãi mãi về sau cũng thế. Ly biệt là điều không ai muốn, nhưng lại không thể tránh khỏi . Nhưng nó lại trải dài suốt cuộc đời chúng ta , đau đớn giúp chúng ta lớn lên .
"Rồi tất cả chúng ta vẫn cứ phải tiếp tục cuộc hành trình mới, dù muốn hay không. Bỏ lại quá khứ hay mang nó theo cùng, là tùy mỗi người chọn lựa. 13 năm kể từ ngày thành lập, 8 năm kể từ ngày họ không còn bên nhau, những con số ấy đã có thể coi là một chặng đường, đủ dài để kiểm nghiệm rồi, đúng không? Nhìn lại sau lưng, tôi vẫn thấy họ trong hành trang của mình, tôi vẫn chưa đánh rơi mất tuổi trẻ của tôi đi đâu đó, chợt nghĩ, nên vui. Kẻ chóng quên như tôi, có thể lưu dấu một điều lâu đến vậy, tại sao lại phải buồn?
Các bạn cũng thế nhé. Từ bây giờ, chừng nào các bạn còn nhớ họ, đừng đau lòng. Hãy nở nụ cười thật tươi. Bởi vì đó chính là lúc bạn biết, H.O.T. vẫn mãi mãi trong tim chúng ta."
Trích : 13 năm - liệu đã phải là một quãng đường dài
Cre : Chotivn.net
Muốn nói thật nhiều điều nhưng lại chả viết đc gì :) càm xúc lẫn lộn ...
Chỉ biết nói 1 điều :
Sarang hae yo~ H.O.TBy JANISS
Happy 14th anniversary
Từ 7/9/1996 - Đến: 7/9/.....
Forever...
...
Ta hẳn nợ nhau mối ân tình
Như ngày mới nợ ánh bình minh
Như hoàng hôn nợ đêm tăm tối
Và phận làm người nợ tử sinh
Có thể kiếp xưa em nợ anh
Như đêm hạ nợ bóng trăng thanh
Đôi khi em vẫn thường suy nghĩ
Sao nhỉ ...? Vì sao em có anh. Sao nhỉ??? Vì sao em có anh...Hay đúng hơn là biết đến anh...???
Quả thực em không biết nữa...Có lẽ là do duyên số...Nhưng duyên ta chưa tới có phải không...
Nhưng em vẫn chờ...Dù ngàn năm em vẫn chờ...Dù chỉ để đến trước mặt anh và nói rằng : Em là fan của anh.
Dù em muốn nói : Em yêu anh~~~ Haizz....quả là khó...Vi`...
Em sẽ chỉ nói điều đó với cả 5 anh.Có lẽ sẽ tốt hơn. Vì nhờ H.O.T mà mới có Jang woo Hyuk...Nhờ có H.O.T mới khiến e yêu anh nhìu như thế.
H.O.T~~~ anh ạ....
Cái tên mãi mãi...
Anh~~ lúc này anh có nghĩ về thời gian đó???
Anh có nhấc điện thoại lên và gọi cho những người bạn của mình...Hôm nay~~ Ngày chúng ta được sinh ra không?
...
Em ước anh nói là có...Và e tin điều đó....
14 năm~~~ ko phải quá dài nhưng ko quá ngắn để chứng minh một tình yêu.
Và...
Anh thấy đó...Màu trắng vẫn còn trên mỗi bước chân các anh đi.
Biển Trắng sẽ vẫn còn...Tháng năm ko thể xóa mờ nó đc...Và dù bây giờ có bao nhiu mầu đi nữa...Thì tất cả ...cũng sẽ phai về màu trắng mà thôi....Màu Trắng là tinh khiết nhất...Phải ko anh!
Chỉ cần còn người yêu mến và nhớ đến 5 cái tên: Moon hee Jun,Jang woo Hyuk.An Seung Ho,Ahn Chil Hyun,Lee Jae Won ..thì mãi mãi còn tồn tại cái tên H.O.T!
Chắc chắn là thế!
Nếu nói rằng em đang nợ anh...Chúng ta nợ nhau 1 mỗi ân tình...Thì hãy để em gặp anh để trả nợ nhé

.............
Xin lỗi...Muốn viết cho H.O.T..muốn nói lời chúc mừng đến H.O.T....Nhưng quả thực...Trong đầu tớ là hình ảnh nụ cười quê mùa...Tớ xin lỗi...đừng kì thị tớ...xin lỗi....
....By ljnk....
...
Ước gì có thể cùng mọi người dạo chơi trên biển, mặc những bộ quần áo trắng tinh... thắp sáng màn đêm bằng những ngọn pháo lấp lánh rực rỡ nhất, chúng ta cùng cười đùa vui vẻ, chúng ta nắm tay nhau và ngồi thành một vòng tròn, đốt lửa ngồi nói chuyện và hát những bài hát của Choti chờ đợi bình minh ngày mới, rồi cùng nhau hướng nhìn về phía mặt trời đang từ từ hiện lên với những dãi màu nóng bỏng nhất, chúng ta nằm dài trên cát, ngân nga những điệu nhạc không trọn vẹn và kết thành một ca khúc bất hữu...
Ước gì chúng ta chỉ sống duy nhất trong một khoảnh khắc, cuộc đời không trôi qua cùng với thời gian nữa, đêm là vô tận, ngày vĩnh viễn không bao giờ tới.
Chỉ có chúng ta với chúng ta.
Cứ như thế
chúng ta cùng nắm tay nhau
cùng ca hát
cùng cười đùa
và ru ngủ cho nhau bằng những yêu thương ngập tràn màu Trắng
Ước gì chúng ta mãi mãi không bao giờ quên...H.O.T FOREVER
By Hajime
.....
nếu cuộc đời bắt tôi phải một lần hối hận
thì nhất định tôi sẽ chỉ hối hận nếu không cố gắng giữ cho tình yêu này tồn tại mãi mãi
Bước trên con đường trải dài vào lớp học..tôi giật mình nhận ra chiếc lá hôm qua đã vàng tựa bao giờ
khẽ nâng lên ngắm nghía cái màu vàng huyền diệu ấy..tôi nhớ đến chàng trai tóc vàng của tôi và mùa thu trong đôi mắt họ
Mùa thu..với những chiếc lá vàng rơi buồn và những cơn mưa rào vô định..
Mùa thu với những niềm tin và mong nhớ..
Mùa thu….là mùa của tất cả hồi ức về cơn mưa vùi chôn giữa biển trời trắng xoá và nước mắt ..
"đối với H.O.T mà nói, có 3 điều rất là quan trọng..đầu tiên là : sân khấu, thứ 2 chính là fan hâm mộ, và cuối cùng đó là những người đã phối hợp giúp đỡ chúng tôi.
10 năm nữa chúng tôi sẽ như thế nào nhỉ?
đã có người từng hỏi : H.O.T sau này có thể có đến Vol 14 hay không?
chúng tôi sẽ nỗ lực làm việc cho ra đời Album 15 của nhóm"
Tony
"chừng nào các bạn vẫn còn tin tưởng ở chúng tôi, và chừng nào các thành viên của chúng tôi vẫn còn hiện diện, H.O.T sẽ không bao giờ bị chia cắt"
chừng nào còn 1 người trong số các bạn còn tồn tại thì chúng tôi vẫn sẽ luôn tồn tại..mãi mãi"
Hee Jun
"mặc dù trái tim chúng tôi chưa bao giờ thay đổi, nhưng vì cách chúng tôi sống đã khác trước, nên là bây giờ có chút lúng túng ngượng nghịu..nhưng không có vấn đề gì dù chúng tôi có gặp lại nhau sau 1 năm, 2 năm hay lâu hơn nữa, thì cảm giác cũng giống như là chúng tôi chỉ mới chào tạm biệt nhau ngày hôm qua mà thôi"
Kang Ta
"lời hứa của chúng tôi với các bạn..từng chữ đợi chờ bạn mãi mãi đã dần bị lãng quên..tôi đã nhớ mong các bạn từng ngày..dù chúng tôi có ở bất cứ nơi đâu thì mãi mãi chúng ta sẽ vẫn là một.."
from fan_JTL
14 năm....
ngày nào các chàng trai vẫn mặc những bộ Candy thùng thình với nụ cười tươi rạng rỡ..
ngày nào những giọt nước mắt lăn dài khi người trao giải hô to H.O.T
"chúng ta sẽ làm việc cùng nhau mãi mãi chứ?"
ngày tôi nhìn thấy 3 chàng trai khóc ngậm ngùi trên sân khấu Gurella..ngày ấy tôi mới biết đến ý nghĩa xót xa của hai chữ cô đơn
bạn đứng cạnh nhau nhưng tôi vẫn thấy thiếu vắng...
dù chỉ là 1 người nhưng nếu không đứng cạnh, H.O.T cũng sẽ không bao giờ tồn tại
tôi yêu phút giây họ đứng cạnh bên nhau..sẻ chia cho nhau từng câu hát nụ cười, và cả nước mắt..
tôi yêu những giây phút họ nắm tay nhau hoặc khoát vai nhau sánh bước trên mọi con đường..
tôi yêu những giọt nước mắt từ sâu thẳm trái tim, nơi tâm hồn thánh thiện
và tôi yêu cái cúi đầu và lời nói dõng dạc đồng thanh : "chúng tôi là H.O.T"
Ngày tôi chập chững nghe nhạc Hàn thì chiếc đĩa đầu tiên trên tay tôi là của họ..
ngày tôi nhận ra âm nhạc có biết bao kì diệu là ngày tôi biết đến H.O.T
ngày tôi nhận ra mình biết yêu cũng là ngày tôi quẳng đi tất cả đau buồn để tái sinh một lần nữa cùng 5 con người ấy
tình yêu của chúng ta không giống những người khác...
không cầu kì, hoa mỹ..
cũng không lãng mạn, càng không ích kỉ
tình yêu ấy là sự kết tinh của đau đớn, nước mắt, niềm tin và còn là cả niềm hạnh phúc âm thầm...
chúng ta chờ đợi..
1 năm, 2 năm...và nhiều nhiều năm sau nữa...
chúng ta yêu họ như yêu cả một đời người...
14 năm trôi qua
Họ…giờ đã trưởng thành thật sự rồi…
Họ….Và tôi….
..tình yêu của fan và thần tượng..
Tình yêu của thần tượng..và fan…
Không nói ra..không biết đến..không có 1 cái tên..chỉ có những linh hồn gắn chặt với nhau..
..cùng nhau cố gắng vượt qua mọi nỗi đau để tiếp tục bước đến..
Họ…..và tôi….
Những con đường..
..không bao giờ chạm vào nhau..
nhưng tôi biết chúng tôi hướng về nhau để cùng cố gắng...
có một sợi dây vô hình buộc chặt chúng tôi lại với nhau ngỡ như không bao giờ có thể lìa xa nhau được
album thứ 14....
14 năm trôi qua....
ngỡ như chỉ mới hôm qua chúng ta còn ngồi lại...
và cho nhau những câu chuyện...không bao giờ là niềm đau
"Tất cả chúng ta đều mơ những giấc mơ giống nhau trong tâm trí của mình .
Vào lúc đó ,chúng ta cảm thấy chúng ta là một...
Chúng ta biết chúng ta sẽ luôn như thế .
Bởi vì chúng ta luôn nhớ đến lời hứa chúng ta đã từng nói với nhau .
Cho đến ngày chúng ta không già đi và cảm thấy mệt mỏi .
Giấc mơ đó cũng không chìm trong giấc ngủ mà sẽ sống mãi .
Hãy bên nhau để chúng ta có thêm sức mạnh bắt đầu lại .
Lời hứa đó sẽ không thay đổi .
Những ngày tháng tươi đẹp sẽ là mãi mãi"
mãi mãi...mãi mãi..mãi mãi..mãi mãi ...mãi mãi..mãi mãi...mãi mãi..mãi mãi..mãi mãi ...mãi mãi..mãi mãi...mãi mãi..mãi mãi..mãi mãi ...mãi mãi...mãi mãi...mãi mãi..mãi mãi..mãi mãi ...mãi mãi..mãi mãi...mãi mãi..mãi mãi..mãi mãi ...mãi mãi..mãi mãi...mãi mãi..mãi mãi..mãi mãi ...mãi mãi..mãi mãi...mãi mãi..mãi mãi..mãi mãi ...mãi mãi.....
H.O.T FOREVER
By Channi
............
[Feeling] 14 năm...Một tình yêu....
14 năm rồi đó các bạn ạ...Hôm nay là ngày sinh ra của những thiên thần.Chúng tôi thân mật gọi họ là H.O.T.
Đôi khi,thời gian và những toan tính của cuộc sống đã khiến cho rất nhiều người trong số chúng tôi ...Quên đi họ.Quên đi một thời cuồng nhiệt.
Chính bản thân cũng không phải đã biết đến cái tên H.O.T từ khi mới thành lập từ 1996.
Tôi biết đến họ sau khi nhóm đã tan dã 1 năm ..2002.
Cũng biết đến JTL trước khi đến với High-five of teenagers....
Và rồi..những lần đạp xe vòng quanh thành phố lùng sục tìm đĩa,lần tìm pozter,ảnh...
Tôi không ở thành phố,ko ở Thủ đô nên những gì Tôi có chỉ là những mẩu báo,những chiếc đĩa lập đi,lập lại....Nhưng là tài sản vô giá của tôi....
Đỗ đại học,xuống Hà Nội...Tôi đã quen được với rất nhiều H.O.T'fans khác.
Họ đã cho tôi thấy...Sức mạnh của H.O.T là như thế nào.Tôi ngưỡng mộ những người bạn này như tình cảm tôi dành cho H.O.T.
Và ...Đôi khi...Tôi đã phải rơi lệ...Cũng vì họ...
Những người không biết đến các anh...Tôi không nói.Dù những người đó có nói xấu họ,hay nhầm những bài hát của các anh với những nhóm nhạc khác.Tôi chẳng quan tâm làm gì.
Tôi hiểu...
Nhưng...
Có những H.O.T'fans đã khiến tôi đau lòng...
Có những lúc tôi khi rằng...Cái tên H.O.T chắc chẳng mấy ai còn nhớ nữa.Đến môt số Choti'fans < ở VN chúng tôi gọi nhau là thế > còn như vậy...Huống hồ...
Lặng đi...
Tôi cũng lặng đi...
Chôn chặt hình ảnh các anh trong những cuốn album,trong những quyển sổ nhật kí đã úa vàng với thời gian...Và Sống!
Nhưng...Thật là khó để xóa bỏ được những tháng ngày nọ...
Thật khó có thể 1 ngày không nghe Hope để thêm hi vọng,nghe we're the future để nói với mình phải cố gắng lên...
Hay những lúc nghe All alone nhìn trời về chiều...
Âm nhạc của các anh là bất tận...
Trái tim tôi lại thổn thức...Những người bạn H.O.T của tôi vẫn bên cạnh,vẫn còn đó...Chúng tôi lại cùng nhau gây dựng lại hình ảnh của các anh.
Những lần off mừng sinh nhật ngày xưa rất đông...Giờ chỉ khoảng hơn chục người thôi..Nhưng tôi vẫn thấy ở họ một màu nhiệt huyết.ở rum còn có những em 97,96...tham gia...Nói với tôi rằng..Các em ấy muốn biết về H.O.T ..Dù thần tượng của họ là fans các anh...Nhưng Tôi vẫn mỉm cười hạnh phúc.Những người em,người chị,người bạn tôi yêu mến và tự đáy lòng cảm ơn họ thật nhiều...
14 năm rồi..Cũng ko phải là quá dài để chứng minh cho một tình yêu.
Chỉ là sự khẳng định rằng...dù bao lâu đi nữa...Thì trái tim chúng tôi dành cho các anh sẽ không đổi.Không bao giờ!
Chúng tôi vẫn đang thấy màu bóng trắng trên những bước chân các anh đi trên con đường của mình.
Vẫn thấy một Moon Hee Jun vui vẻ trong những Show truyền hình,Vẫn thấy Jang woo Hyuk-dancer số 1 Châu Á tuyệt vời như ngày nào...Vẫn thấy một An Seung Ho nhiệt tình đóng góp cho quân đội< chúng tôi đang đợi anh xuất ngũ> ,Thấy một Ahn Chil Hyun mít ướt ngày nào ,giờ mạnh mẽ đầy cá tính với chất giọng ngày càng tuyệt vời...Và một Lee jae Won mãi mãi là em út dễ thương nhất..Trong lòng chúng tôi...
Hôm nay..mùng 7.09.2010~~` Xin gửi tới các anh ..Những thiên thần trắng lời chúc sức khỏe và thành công.
Xin gửi đến những H.O.T'fans dù đã quên hay mãi yêu những lời cảm ơn chân thành và cái ôm ấm áp....
Một ngày ngập tràn hạnh phúc nhé!
yêu tất cả!
H.O.T forever!
-By Ljnk-
......................
Họ ngồi cạnh bên tôi và kể về 5 con người ấy dưới bầu trời lất phất vài hạt mưa nhẹ nơi thành phố về đêm...
họ ngồi cạnh bên tôi để cùng nhau bàn bạc chuẩn bị cho ngày kỉ niệm trọng đại này..bất chợt khẽ nói:
"chúng ta phải tổ chức thật hoành tráng vào..vì còn ngày nào tổ chức được thì hãy cứ cố gắng làm thật tốt"
"thế năm sau 15 năm sẽ làm hoành tráng hơn nữa chứ?"
"không..năm sau mình sang Hàn xem concert các anh rồi..lúc về biết chừng cũng sạch tiền ấy *cười*"
"ồ vậy phải thật cố gắng cho năm nay rồi ^^"
"vậy năm sau nữa phải làm hoành tráng hơn thế vì lúc ấy ko phải tiết kiệm để xem concert"
"sau đó thì chắc sẽ hoành tráng lắm a...lúc ấy sẽ đông như ngày xưa "
chúng tôi cứ ngồi cạnh nhau như thế nghĩ về ngày mai..lời hẹn cho năm sau và dự định cho năm sau nữa...và trong cái hẹn ấy..luôn có 3 chữ H.O.T
với một fan như tôi mà nói....đó thực sự là niềm hạnh phúc to lớn nhất trong cuộc đời này khi được gặp gỡ và quen biết mọi người..mà như thường ngày chúng ta vẫn hay nói có lẽ đã quen nhau từ ngàn kiếp trước..
tôi yêu H.O.T..và bạn cũng yêu H.O.T
giữa chúng ta tồn tại một tình yêu vĩnh cửu dù có những lúc đau lòng đến bật khóc..
nhưng giờ đây..chúng ta lại ngồi cạnh bên nhau..
và cho nhau những lời hẹn ước
mãi mãi không bao giờ rời xa
mãi mãi...
họ ngồi cạnh bên tôi để cùng nhau bàn bạc chuẩn bị cho ngày kỉ niệm trọng đại này..bất chợt khẽ nói:
"chúng ta phải tổ chức thật hoành tráng vào..vì còn ngày nào tổ chức được thì hãy cứ cố gắng làm thật tốt"
"thế năm sau 15 năm sẽ làm hoành tráng hơn nữa chứ?"
"không..năm sau mình sang Hàn xem concert các anh rồi..lúc về biết chừng cũng sạch tiền ấy *cười*"
"ồ vậy phải thật cố gắng cho năm nay rồi ^^"
"vậy năm sau nữa phải làm hoành tráng hơn thế vì lúc ấy ko phải tiết kiệm để xem concert"
"sau đó thì chắc sẽ hoành tráng lắm a...lúc ấy sẽ đông như ngày xưa "
chúng tôi cứ ngồi cạnh nhau như thế nghĩ về ngày mai..lời hẹn cho năm sau và dự định cho năm sau nữa...và trong cái hẹn ấy..luôn có 3 chữ H.O.T
với một fan như tôi mà nói....đó thực sự là niềm hạnh phúc to lớn nhất trong cuộc đời này khi được gặp gỡ và quen biết mọi người..mà như thường ngày chúng ta vẫn hay nói có lẽ đã quen nhau từ ngàn kiếp trước..
tôi yêu H.O.T..và bạn cũng yêu H.O.T
giữa chúng ta tồn tại một tình yêu vĩnh cửu dù có những lúc đau lòng đến bật khóc..
nhưng giờ đây..chúng ta lại ngồi cạnh bên nhau..
và cho nhau những lời hẹn ước
mãi mãi không bao giờ rời xa
mãi mãi...
...
[Feeling] I'm Sad...
Khi cơn mưa rơi…Nỗi nhớ trong tôi lại lần nữa trào dâng…
Tôi buồn…buồn vì nhớ em…
Những kỉ niệm cũ cứ quay trở lại trong tâm trí…
Nhưng…
Nó …cũng sẽ chẳng thể mang e quay về.
Nước mắt rơi…
……….
Tôi buồn…buồn vì nhớ em…
Những kỉ niệm cũ cứ quay trở lại trong tâm trí…
Nhưng…
Nó …cũng sẽ chẳng thể mang e quay về.
Nước mắt rơi…
……….
Cả một buổi chiều nay tôi chỉ thik nghe bài này,nghe nhiều đến như thế. Dẫu biết ngày vui của Tony lại nghe bài hát buồn này.
Không biết nữa…Chỉ biết.Muốn nghe và đã để chế độ lặp từ lúc nào rồi…Xin lỗi..
Anh ..Seung Ho~
Nhưng ko sao ngăn nổi mình lại được…
…
Sắp mưa đấy… gió rì rào bên ngoài cửa sổ…Hoa bằng lăng đã nhạt màu..sau đêm nay…Sẽ nhạt dần..đến khi mất đi sắc tím…
Đúng..mưa thật rồi đó ..anh …Mưa trắng trời..Thật khó khăn trong những lúc như này.
Và bản I’m sad..sao lại hay hơn bao giờ hết.
Một mình…Nỗi nhớ thương của những câu chuyện cũ…Tôi buồn…
Nó đang làm trái tim ta trở nên mềm yếu…
Sợ…
Tôi sợ mình sẽ như thế…để trái tim mình mềm yếu,để cho tâm trí lạc bước vào những kỉ niệm xưa…
Cũng như anh…
You can live without me
But I can’t live without you
Remember me
Do you have to leave during my lifetime?
Khi thấy mình đã quá dựa dẫm vào ai đó,khi thấy mìnhchẳng thể làm gì mà chẳng có ai bên cạnh.But I can’t live without you
Remember me
Do you have to leave during my lifetime?
Qúa yếu đuối…
Đã quá quen với sự chiều chuộm,quá quen với sự tồn tại của ai đó bên cạnh,động viên
Và rồi đến một ngày,không còn nữa…Chỉ là nỗi buồn…nỗi trống trải tràn ngập căn phòng này…
Anh cũng tâm trạng như tôi…phải ko?!
Nghe giai điệu và giọng hát trầm buồn của anh ..sao Tôi lại thấy như thế.
Chua xót,
Người ấy cũng đã đi rồi…Phải không?! Không bên anh như ngày xưa nữa.
“…Chúng ta yêu nhau bởi cùng một tình yêu..Cùng mỉm những nụ cười giống nhau.Rồi cùng nhau chia ly…
Khóc cùng những giọt nước mắt,Khi đợi chờ trong cùng một tâm trạng.
Tổn thương và thao thức…”<same heart>
Có bao giờ người nhớ đến những kỉ niệm xưa ấy?!
Và rồi sẽ trở về….
Hay..
“Tự hỏi có phải e đã lơ đãng khi dạo bước trên đường.Để chúng ta đừng trông thấy nhau trên phố…?”< Same heart-Tony An>
Có là tàn nhẫn?!
… I am sad
Bóng tối đến thật rồi…Tôi buồn…Nhưng cũng tự nói với mình…Mọi thứ đã khác trước thật rồi…
Anh nhỉ?!
Nhưng…
Sao buồn đến tênh lòng như thế này…
Mưa sao ko dứt…
..Dưới con phố chẳng còn mấy ai đi lại hay có đi…Thì họ cũng đã khoác lên mình những tấm áo mưa xanh đỏ trắng,những chiếc ô đủ màu nhòa trong tiếng mưa rơi.
.
.I’m sad…
By Ljnk
...
[Feeling] Viết cho điều duy nhất còn tồn tại...
Có rất nhiều mơ ước,có rất nhiều dự định..Nhưng tất cả..qua năm tháng ..Thời gian đã xóa nhòa đi gần như tất cả.Thật buồn cuời..cười với chính bản thân mình về cái sự hèn nhát và yếu đuối...Trời...Ta vô dụng quá phải không????
..Chẹp một tiếng rõ to...
Đã qua rôi`...cũng chẳng làm gì hơn và khác được nữa.
Ta cố tình lấy cái cớ cuộc sống nó vốn tàn nhẫn để trốn tránh đi những sự thật.Xin lỗi...hờ..hờ..
Vậy đó...
Nhưng......
Chính ko thể tưởng tượng được rằng...Vẫn còn có 1 điều còn tồn tại...
Đến ngày hôm qua nó càng được khẳng định.
Nói lại quá khứ một chút.
Bao nhiu năm rồi nhỉ?! 8 năm!
uh,từ ngày tôi biết đến 1 cái tên và 1 màu sắc...và 1 con người!
Từ đó ...Nó là điều khao khát của tôi..Là viễn mơ của Tôi.Ngồi một mình nhìn ngắm nó..mà tôi luôn tự nói với bản thân rằng...Mình phải được tận mắt thấy cảnh tượng này 1 lần. Phải được gặp những con người này 1 lần..Và ôm người ấy 1 lần...
Những con người làm tôi thay đổi cách nhìn...Người khiến tôi phải khóc...Tất cả...
ước mơ của tôi là họ...Đặc biệt là người ấy!
Đôi khi...qua năm tháng ..mọi thứ đã khác ...Có những người bảo đó là hão huyền ,hãy quên đi và sống!
Có những lúc chính bản thân tôi cũng đã nhạt bớt sự " cuồng" và để mình ...sống!
Nhưng..
đâu có được đúng như mình muốn...
Chết dần...
Nhìn và chứng kiến cái hiện tại ...có những lúc không khỏi đau lòng.
Tôi tìm về những kỉ niệm xưa..Nghe All alone~~~ I yah~~~ và Hope...
Và lại tự nói với mình rằng ...Sống~~Đúng ..chúng ta phải sống....we can do it~~~ we're the future!
Sống theo cách của chúng ta...Sống sao cho thật hạnh phúc.
Và...
Khi cầm trên tay lá cờ vừa mới in xong...Nó đẹp...< Mọi người khen thế..heheh>
1 phần tự hào rằng tôi đã nghĩ ra nó...hờ hờ...Nó chất chứa cả tấm lòng của tôi trong đó...Là ước mơ của tôi..Là lẽ sống của tôi!
Tôi,và những người khác ...Chúng tôi quyết tâm phải lấy được những chữ kí của những con người đó...lên trên lá cờ này...Đó là điều tuyệt vời nhất!

Nhìn thấy 1 màu trắng bao phủ cả sân vận động...Được nghe H.O.T nắm tay nhau trên sân khấu..Và tôi gặp được người luôn khiến tâm trí tôi phải suy nghĩ...Jang woo Hyuk...
Đó là ước mơ của tôi...là niềm khao khát..còn tồn tại trong tôi!
Chẳng nhẽ ko thực hiện nó?!

Đó mới là sống!
..Khi ước mơ đã thành thật...
Full of happiness!
~~~~
14 năm chẳng qua chỉ là 1 con số để đánh dấu mà thôi...Nhưng dù sao cũng quan trọng...Vì nó gắn liền với 1 cái tên~~ Một màu sắc...Và ...Thời gian sẽ chứng minh cho tất cả..phải không?!
14 năm,15 năm...20 năm...bla bla~~~~ Rằng trái tim ta~~~ Vẹn nguyên không đổi!
-By Ljnk-
"Thiên thần bảo hộ chỉ là tạm thời rời xa-by Channi-
Những con người đó hướng về bạn đi tới
Bạn ngước nhìn trời cao vời vợi
Nhất định đó là sự sắp đặt tốt đẹp của thiên thần.."
"Tình cảm đối với bạn như pháo hoa khi bắn còn lưu lại bóng đen ko thể tan đi …"
"Tôi luôn có 1 đôi cánh ẩn hình
Dẫn tôi bay , cho tôi hy vọng
Cuối cùng tôi đã nhìn thấy được tất cả những giấc mộng lần lượt nở hoa"
"Vì nhớ 1 người mà cô đơn . Vì yêu 1 người mà ấm áp
Vì 1 giấc mơ mà cố chấp . Vì đợi 1 người mà giày vò
Vì yêu 1 người mà khoan dung . Thế giới của em có anh mà khác đi"
"Bạn là thiên sứ của tôi . Vĩnh viễn là mơ tưởng của tôi
Bạn là thiên sứ của tôi . Bạn có thể trị lành vết thương của tôi
Bạn là thiên sứ của tôi . Là mơ tưởng ngọt ngào của tôi
Bạn là thiên sứ duy nhất , trước giờ ko hề tan biến"
nước mắt lại rơi....đọc lại những dòng chân tình ấy lại cảm thấy xót xa..lại cảm thấy hạnh phúc....
tôi nhớ họ...những vị thần của tôi...bạn đã giúp tôi không thể quên và nhắc tôi mãi luôn ghi nhớ...
rằng chúng ta là những thần dân..nguyện trung thành với 5 vị vua ấy..trong đất nước được tạo nên từ mồ hôi nước mắt..từ máu và yêu thương..
chúng ta trao lại nhau trái tim và tạo nên một bầu trời cho những tinh linh bé bỏng...
ta yêu họ...họ yêu ta...
một ngày nào đó....họ lại vỗ đôi cánh trắng thiên thần quay về nơi đây..nơi những thần dân luôn chờ đợi sự tái sinh vĩnh hằng...
một đất nước không thể thiếu vua...
vẫn mong đợi một ngày....
trong cơn mưa...
5 đôi cánh trắng
lại quay về bên tôi....
...
[Feeling] Câu chuyện 1 năm…
Câu chuyện 1 năm…Nghe thật ngắn …Bởi mới 1 năm thôi mà.Nhưng thật ra,1 năm đã qua thì trong đó chứa đựng rất nhiều điều,những lúc buồn,lúc vui …
Mới có hôm nào,chúng tôi ngồi lại với nhau và nói rằng muốn xây dựng riêng cho tất cả 1 ngôi nhà.Ngôi nhà thực sự,Nơi chúng tôi có thể chia sẻ với tất cả mọi người những gì chúng tôi luôn yêu quý.
Thực ra,từ ban đầu chúng tôi cũng biết rằng sẽ chẳng đông người đến với chúng tôi. 1 phần họ vấn lưu luyến những kí ức cũ,1 phần bởi thời gian đã xóa đi rất nhiều điều.Kể cả tình yêu.
Nhưng nó như 1 cái khách sạn Tự do vậy…Mọi người có thể đăng kí và ở đó mỗi khi rảnh rỗi hay bất chợt một ngày muốn tìm về những Con Người đó với đầy đủ thông tin nhất.Và dù chỉ là để biết họ vẫn đang Sống vấn đang cống hiến hết mình cho âm nhạc.
Hoặc có những vị khách thường xuyên,Họ là người bạn thân yêu nhất của chúng tôi.
Họ giúp chúng tôi xây dưng và chăm sóc cái khách sạn này….Hay HỌ CHÍNH LÀ 4EVERHOTVN!
1 năm qua….Có những lúc tưởng chừng như thật khó có thể giữ vững được nó.Nhưng rồi mọi thứ cũng sẽ ổn thôi.
Và chúng ta vẫn đang làm được điều đó phải không?’
Tôi nhớ đến lúc chúng ta làm project cho anh Jun nè,những lúc chúng ta có thể tụ tập lại với nhau dù danh nghĩa là tổ chức sinh nhật cho các anh,Nhưng đó là lúc chúng ta bên nhau và nói về những kỉ niệm,những dự định cho tương lai.
Thật tuyệt vời phải không?!
Những lúc đó,Tôi biết rằng Tình yêu của chúng ta sẽ và luôn còn mãi.Nó vẹn nguyên hơn bất cứ điều gì!
…
Tôi muốn nói lời cảm ơn đến tất cả các bạn,Những người đã luôn ủng hộ 4everhotvn trong suốt 1 năm qua.
Chính các bạn đã giúp chúng tôi tồn tại.
Chính các bạn đã giúp chúng tôi phát triển.
Chính các bạn đã giúp chúng tôi,4everhotvn sẽ luôn là nơi để tình yêu với H.O.T trở thành vĩnh cửu quốc.
….
1 năm hay 2 năm,5 năm và hơn thế nữa.Hi vọng rằng chúng ta sẽ vẫn mãi bên nhau như lúc này.4everhotvn thực sự là ngôi nhà,1 khách sạn vui vẻ và ấm áp.
I love all and thanks all!
.............
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét